Tại sao anh có thể từ trên người của cô gái đó tìm thấy được cảm giác quen thuộc đây?
Tại sao trong đầu óc của anh lại không có sự tồn tại của cô gái này?
Đây rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?
**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**
“Tốt lắm! Quá hoàn mỹ!” Đạo diễn xem hết quảng cáo của Lăng Mạt Mạt, vô cùng hài lòng mở miệng khen một câu: “Quảng cáo lần này, nhất định có thể thuận lợi!”
Sau đó, đạo diễn ngẩng đầu lênm nhìn thoáng qua mặt nước: “Lăng Mạt Mạt, có thể đi lên rồi!”
Nhưng mà, giọng nói của đạo diễn phát ra, nhưng ở trong nước lại không có người nào đi lên, đạo diễn đứng lên, đi tới mép nước, nói thêm một lần nữa, nói một câu: “Lăng Mạt Mạt, có thể đi lên rồi!”
Lúc đạo diễn hô xong lần thứ hai, Lăng Mạt Mạt ở trong hồ vẫn không có đi lên.
Mọi người vốn đang bận rộn thu dọn để kết thúc công việc, lúc này cũng nhanh chóng trở nên yên tĩnh, quay đầu, nhìn về phía mặt nước.
Lý Tình Thâm chăm chú nhìn chằm chằm vào mặt nước, khẽ mím môi, đạo diễn lần thứ ba lên tiếng kêu: “Lăng Mạt Mạt, có thể đi lên rồi!”
Sau khi hô xong, đạo diễn nghiêng đầu, nói với người ở bên cạnh: “Xuống nước nhìn thử một chút, có phải cô ấy xảy ra chuyện nguy hiểm gì rồi không?”
Đạo diễn còn chưa nói xong, đúng lúc này Lý Tình Thâm đột nhiên nhảy vào trong nước, bọt nước văng lên tung tóe, sau đó mọi người liền nhìn thấy Lý Tình Thâm đã ở trong nước.
Lục Niệm Ca vẫn đang nhìn từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1509780/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.