Dạ hội dần dần bắt đầu, có người lục tục đến chào hỏi Trương Lộ Nam, Trương Lộ Nam tự nhiên vươn tay, khóa chặt vòng eo Lăng Mạt Mạt, cùng chạm ly với từng người.
Thân thể Lăng Mạt Mạt cứng ngắc, nhiều lần muốn thoát ra, nhưng Trương Lộ Nam, lại giữ chặt vòng eo cô càng ngày càng gấp rồi, thậm chí đầu ngón tay cũng không thành thật cách lớp vãi vóc, uốn lượn khiêu khích, toàn thân Lăng Mạt Mạt cứng ngắc không cách nào nhúc nhích, theo bản năng, liền muốn vươn tay, hung hăng cho Trương Lộ Nam một cái tát.
Nhưng mà, trong đại não, trong lúc bất chợt xẹt qua hình ảnh Lý Tình Thâm.
Vào một ngày kia, mưa to vần vũ, anh và cô toàn thân ướt đẫm, anh đưa cô đến dưới lầu ES, nhưng vẫn chậm một phút, bỏ lỡ cuộc tranh tài, anh nói: “Lăng Mạt Mạt nhận thua đi, lần tranh tài này, cô không tham gia được.”
Buổi tối hôm ấy, anh gọi điện thoại, nói: “Cơ hội, tôi sẽ cho cô một lần”
Anh theo cô đi đến bữa tiệc của Giản Thần Hi, anh công khai thân phận thành thoại của mình, anh dung túng cô, giúp cô đả kích Giản Thần Hi.
Anh còn đồng ý lời mời của cô, tự mình đến ES tham dự buổi tranh tài của cô.
Người đàn ông đó lạnh lùng cao ngạo, không biết rốt cuộc là vì sao, lại giúp cô nhiều như vậy, nhưng mà, anh ấy là chân chân chính chính giúp cô.
Mà cô, cho anh, lại là sự mất mặt và thất vọng vô cùng!
Là cô có lỗi với anh.
Lăng Mạt Mạt nghĩ tới đây, liền bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1509702/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.