Lăng Mạt Mạt hơi nhếch môi lên, muốn cho mình một nụ cười, nhưng mà, cánh môi mới nâng lên một nửa, thì một cửa phòng toilet bên cạnh bị đẩy ra, tiếng giày cao gót thanh thúy hữu lực truyền đến, Lăng Mạt Mạt quay đầu, thì nhìn thấy người quen.
Nhất thời nụ cười trên mặt Lăng Mạt Mạt thu về, trong lòng hiện lên một câu thành ngữ - - - - oan gia ngõ hẹp.
Người ra ngoài hơi khom người, đang sửa sang quần áo, bóng dáng kia, Lăng Mạt Mạt chỉ cần nhìn thoáng qua liền nhận ra là Giản Tình Hi.
Dáng người xinh đẹp của cô ta, mặc một chiếc váy màu vàng siêu ngắn lộ lưng chữ V, tóc búi lên một nửa, trang điểm đậm nhạt vừa vặn, nổi bật lên ngũ quan vô cùng tinh xảo.
Giản Tình Hi hiển nhiên không ngờ trong toilet còn có người, vốn tạm dừng một chút, sau đó nhìn thấy Lăng Mạt Mạt, đột nhiên cũng ngẩn người, tiếp đó đứng thẳng eo: “Lăng Mạt Mạt, cô làm thế nào ở trong này?”
Lăng Mạt Mạt từ từ xoay người, nhìn Giản Tình Hi, cười mà không nói.
Giản Tình Hi nhìn từ trên xuống dưới Lăng Mạt Mạt một lần, đáy mắt mang theo khinh miệt: “Cùng người khác đến đây xem biểu diễn?”
Trong lời nói của Giản Tình Hi, mang theo xem thường gọn gàng dứt khoát.
Lăng Mạt Mạt tự nhiên biết ý tứ của Giản Tình Hi, đêm nay, người được mời đến đây, đều là đại bài, cô giống như vai phụ không biết tên vậy, đánh chết Giản Tình Hi cũng sẽ không đoán được cô sẽ diễn tiết mục.
Lăng Mạt Mạt cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1509694/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.