Chương trước
Chương sau
Lúc này sắc mặt người đàn ông kia hơi giãn ra một chút, Trần Uyển Như lại lấy một ly rượu, tiếp tục uống một hơi cạn sạch, Lúc này người đàn ông kia mới mặt mày hớn hở, cũng nhấc ly rượu trong tay lên, uống theo một hơi cạn sạch.
Người ở một bên thấy người đàn ông kia cười, không khí lập tức sống động không ít, liền có nhân viên phục vụ liên tục bưng rượu lên, mọi người mỗi người một ly, cùng nói thật vui, liên tiếp nâng chén.
Cho dù người đàn ông đáng giận kia đưa tay nhốt chặt eo cô, Trần Uyển như cũng không có bất kỳ né tránh, trên mặt thủy chung treo lên nụ cười lạnh nhạt, vòng eo mảnh khảnh hơi vặn vẹo uốn éo, tiến tới gần ngực người đàn ông kia vài phần, sau đó giơ chén lên, tiếp tục câu môi đỏ mọng nói gì đó với người đàn ông kia, người đàn ông kia liền nắm tay của cô, lấy ly rượu của cô uống một hơi cạn sạch.
Lăng Mạt Mạt núp ở phía sau chậu gốm sứ cao, thấy một màn như thế, trong lúc bất chợt đáy lòng dâng lên một loại cảm giác thê lương.
Nữ ca sĩ, ngày sau, nhìn qua quang vinh chói lọi như vậy, thật ra thì ở trong mắt người quyền thế phú quý, cũng chỉ là một con hát, một món đồ chơi.
Cho dù hôm nay Trần Uyển Như đã nổi khắp toàn cầu, hồng biến Đại Giang Nam Bắc, trở thành nữ ca sĩ Nhất Tỷ không lay chuyển được, nhưng cũng không chạy khỏi việc bồi người uống rượu, kết quả mặc cho người ta ăn hết đậu hũ!
Lăng Mạt Mạt nhìn thấy có chút không đành lòng.
Chắc hẳn mới vừa rồi, Trần Uyển Như cũng bị người ta lôi kéo cùng uống rượu như vậy, trong lòng không vui, liền xoay người đi ra ngoài, chọc người đàn ông có quyền thế mất hứng, Lý Tình Thâm mới giận dữ mắng mỏ cô ấy trở về nói xin lỗi!
Mới vừa rồi Trần Uyển Như kiêu ngạo nói không với Lý Tình Thâm, đến cuối cùng, lại cũng chỉ là tùy hứng đùa nghịch, bây giờ còn phải khuất phục, tiếp tục giống như một cô gái phong trần vui vẻ ra mặt nói lời ngon tiếng ngọt quyến rũ người.
Người đàn ông tức giận đó tuổi tác không nhỏ, xem ra ước chừng đã hơn 40 tuổi, Trần Uyển Như ra nghề mười năm, chẳng qua bộ dạng bây giờ mới 26 tuổi, cô đứng ở bên cạnh người đàn ông đó, vẫn luôn diễn trò đùa giỡn, cười theo, tay người đàn ông kia cực kỳ không thành thật, từ hông của cô, tới mông, sờ tới sờ lui, thậm chí có lúc, còn thỉnh thoảng sờ soạng lên ngực Trần Uyển như một cái.
Cuối cùng Trần Uyển Như trà trộn mười năm, công phu ngăn cản cũng cực kỳ mạnh, lúc người đàn ông sờ mông cô, cô liền hơi nghiêng người lại nhéo eo ông ta, giả bộ muốn cự tuyệt lại ra vẻ mời chào, lúc người đàn ông sờ ngực cô, cô liền bưng ly rượu đi mời rượu, mỗi một động tác cũng làm rất nhuần nhuyễn, giọt nước không lọt, làm cho người ta không phát hiện được, cũng sẽ không chọc người ta tức giận.
Nhưng dù là như thế, Trần Uyển Như vẫn bị ăn rất nhiều đậu hũ.
Lăng Mạt Mạt vốn định lặng yên rời đi không tiếng động, nhưng cô lại nghĩ đến Trần Uyển Như và Lý Tình Thâm biết nhau mười năm, mặc dù Lý Tình Thâm lạnh lùng với Trần Uyển Như như vậy, nhưng Trần Uyển Như cũng biết không ít chuyện riêng tư của Lý Tình Thâm, chắc hẳn quan hệ giữa bọn họ, cũng thật tốt, Lăng Mạt Mạt nghĩ, có lẽ mình nên đến gần Trần Uyển Như, nói không chừng, cô ấy có thể giúp được mình.
Vì vậy, Lăng Mạt Mạt liền đợi ở nơi đó một chút, ước chừng qua hơn một giờ, những nhân tài này uống hết hứng, Trần Uyển Như cũng thật là thủ đoạn, có thể chút cho người đàn ông đó say khướt, hoang bị người của mình tới díu đi.
Đợi đến khi những người đó tan hết, lúc này Trần Uyển Như mới đặt ly rượu trong tay lên trên bàn, rồi vọt vào toilet.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.