"Lãnh đạo đều đã đến, anh cũng nhanh lên sắp ra khỏi thang máy rồi hả? Vậy đúng lúc chờ em ở cửa nhà vệ sinh, chúng ta cùng đi vào, ừ không sao, em không có gì lo lắng, rất tức giận, anh cũng thật không ngờ thầy giáo của Lăng Mạt Mạt chính là thần thoại sao? Ngày đó anh gửi tin nhắn cho cô ấy, cho cô ấy leo cây, hại cô ấy không tham gia cuộc thi, đây đã hết sức giúp em, cho nên, Niệm Ca, đây là vận khí không tốt, nhưng cũng chỉ là một ca khúc, cô ấy thích hát thì hát đi, em có anh là tốt rồi."
Kế tiếp Giản Tình Hi còn nói nhỏ cái gì, Lăng Mạt Mạt một câu cũng không nghe được.
Trong đầu, hoàn toàn chỉ tồn tại một câu kia "Ngày đó anh gửi tin nhắn cho cô ấy, cho cô ấy leo cây, hại cô ấy không tham gia cuộc thi, đây đã hết sức giúp em rồi.".
Thì ra, đêm hôm đó, cô nhận được tin nhắn, Lục Niệm Ca hẹn cô là giả, giúp Giản Tình Hi là thật.
Lăng Mạt Mạt không nói rõ cảm xúc dưới đáy lòng đến cùng hoang mang như thế nào.
Chỉ là cảm thấy, toàn thân vô lực, tay chân lạnh lẽo.
Cô giống như là một con rối gỗ, chậm rãi đẩy cửa gian phòng nhỏ ra, cứng ngắc bước ra khỏi nhà vệ sinh.
Bên ngoài nhà vệ sinh, là hành lang dài, phong cách khiêm tốn đơn giản, ngoại trừ một chút chậu cây cảnh với hình các ngôi sao ca nhạc ở trên tường, thì không còn trang trí cái gì khác.
Lăng Mạt Mạt liếc mắt một cái, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1509653/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.