Nhưng là bây giờ, thường xuyên chung đụng, cô chưa từng thấy qua người đàn ông như vậy, thanh cao không ai bì nổi, cho nên, cô ở ngoài trừ mặt dày mày dạn, căn bản không tìm được phương thức chung đụng khác tốt hơn.
Có lúc, cô cảm thấy, anh là ghét cô đi
Nhưng là, có lúc, cô lại cảm thấy, nếu như anh thật sự ghét cô, thì tại sao để cho cô nhận anh làm thầy, tại sao phải giúp cô tranh thủ cơ hội?
Lăng Mạt Mạt nghĩ, cho tới bây giờ mình vẫn không hiểu Lý Tình Thâm.
Hoặc là nói, cho tới bây giờ là Lý Tình Thâm không cho bất kỳ ai có cơ hội hiểu anh.
Lăng Mạt Mạt thở dài một cái, không nhịn được ôm lấy thân thể của mình, tiếp tục chờ xe taxi.
**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**
Cửa sổ xe có bóng dáng đơn bạc của một cô gái.
Tốc độ xe của Lý Tình Thâm càng lúc càng nhanh.
Vẫn lái đến khi bóng dáng của cô hoàn toàn biến mất, mặt anh mới từ từ giản ra.
Chỉ là vẻ mặt vẫn như cũ rất khó coi, cau mày, cằm được buộc thật chặt.
Là ghen tỵ, là đau lòng, là không nhịn được muốn đem cô gái đang đau lòng vì người khác mà ôm trong ngực.
Tuy nhiên không có cách nào làm.
Có một số thứ, biết rõ mình chưa đủ tự chủ, cho nên không nên chạm vào.
Bởi vì một khi chạm, sẽ không cách nào khống chế.
Cho nên anh không để cho cô chạm vào anh, cũng không phải anh ghét cô, mà là sợ sau khi chạm vào, anh sẽ không thể rời bỏ.
Cho nên anh không để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1509639/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.