Đáy lòng cô, có tâm tư nhỏ gì, anh không phải không hiểu, thật ra còn có chút tức giận, nhưng, nhìn con ngươi đen tuyền của cô, bởi vì tâm tư nhỏ kia, đặc biệt xinh đẹp, không nhịn được, anh hơi say mê.
Trong nháy mắt Lăng Mạt Mạt như vậy, cho rằng Lý Tình Thâm tức giận.
Dù sao cô cố ý mượn lời nói của Lý Tình Thâm để nhân cơ hội đả kích Giản Tình Hi, mà chưa được sự đồng ý của Lý Tình Thâm.
Không có ai nguyện ý bị lợi dụng.
Lăng Mạt Mạt nghĩ, mình thật sự là quá đắc ý, mới có thể không biết một vừa hai phải.
Nếu trước mặt nhiều người như vậy, mà Lý Tình Thâm nổi giận lên, chỉ sợ, mình biến khéo thành vụng.
Ánh mắt Lăng Mạt Mạt bất an xoay chuyển, như một nai con hoảng sợ, đáy mắt sáng ngời dần dần vỡ vụn.
Lý Tình Thâm nhịn không được giơ tay lên, duỗi về phía ánh mắt của Lăng Mạt Mạt.
Thật sự là một đôi con ngươi xinh đẹp.
Câu đi tới hồn phách của anh.
Lăng Mạt Mạt ngu ngơ.
Thầy giáo, đến cùng làm sao vậy?
Làm sao đột nhiên vươn tay ra về phía cô?
Lăng Mạt Mạt ngừng lại hô hấp, đôi mắt nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm.
Nhưng mà, Lý Tình Thâm chỉ đưa tay nhẹ nhàng đặt ở trên đầu cô, hơi xoa nhẹ.
Làm như sủng nịch.
Động tác có chút cứng ngắc.
Rồi sau đó, thu tay về, Lý Tình Thâmcố gắngkhông nhìn vào ánh mắt của Lăng Mạt Mạt, vẻ mặt khinh thường: "Cô ta còn không có tư cách để cho anh quan tâm đến cô ta!"
Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1509631/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.