Bỗng nhiên Lăng Mạt Mạt có loại xúc động, chính là rời khỏi thành phố này.
Có phải chỉ cần chạy trốn là có thể cách xa tất cả?
Đi bộ, tất nhiên là biện pháp tốt.
Nhưng mà, từ đó về sau Giản Thần Hi có thể độc chiếm người đàn ông vốn thuộc về cô, vinh quang vốn thuộc về cô, cuộc sống nổi tiếng kiêu ngạo vốn thuộc về cô.
Mà cô đây?
Bẩn thân không hề cam lòng, mới có thể cam chịu đi làm quy tắc ngầm, chạy tới bước này, thân thể cũng dâng hiến ra ngoài, nhưng không có lấy được bất kỳ hồi báo, cái gì cũng mất không còn một mống, tại sao có thể bỏ qua như vậy?
Đáy lòng Lăng Mạt Mạt càng ngày càng không cam lòng hơn, càng ngày càng không phục, thật ra thì Lý Tình Thâm nói đúng, tâm cô không tốt, âm nhạc là thiêng liêng, âm nhạc là dùng giọng ca mang tới vui vẻ cho mọi người, mà bây giờ cô lại coi âm nhạc như hung khí.
Lăng Mạt Mạt tìm một quán cà phê, ngồi ở bên trong thật lâu, từ ban ngày ngồi đến đêm tối, nghĩ tới nghĩ lui, nhưng vẫn phát hiện mình lại quanh đi quẩn lại, thật ra thì có thể đi đường, cũng chỉ có kiên cường tiến về phía trước.
Tính tiền, đi ra khỏi quán cà phê, Lăng Mạt Mạt chẳng có mục đích đi dọc theo đường cái rất lâu, nghĩ tới nghĩ lui, phát hiện biện pháp duy nhất có thể khiến mình bây giờ nổi dậy là ca khúc mới của Lý Tình Thâm.
Bất kể Lý Tình Thâm có đưa bài hát kia cho cô hay không, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1509611/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.