Trong phòng vang lên tiếng rên kiều diễm của nam nữ.
Lại không biết là hoan ái tới lần thứ mấy, cuối cùng kích tình qua đi. Lăng Mạt Mạt mới đột nhiên bừng tỉnh, cô cũng không biết lấy hơi sức từ nơi nào, vươn tay, đẩy người đàn ông đè trên người mình ra, sau đó lảo đảo bò dậy, thật may là người đàn ông vừa rồi gấp gáp, không có cởi váy của cô, cho nên, Lăng Mạt Mạt nhặt lấy đồ lót của mình, bỏ lại chiếc giày cuối cùng trên chân, cũng không quay đầu lại, mà chân trần chạy ra ngoài.
Ra khỏi căn phòng xa hoa, Lăng Mạt Mạt chạy thẳng tới thang máy, một đường đi tới toilet tầng một "Hoàng cung", khóa trái cửa bên trong lại, Lăng Mạt Mạt đặt mông ngồi trên bồn cầu, lúc này mới cảm giác được toàn thân đau nhức giống như bị xe đè nát vậy.
Lăng Mạt Mạt miễn cưỡng nâng hai chân lên, mặc đồ lót vào, Lăng Mạt Mạt ngồitrên bồn cầu, thở gấp mấy cái, lúc này mới bất tri bất giác nghĩ đến vừa rồi mình đã làm gì, đáy lòng dâng lên một chút lo lắng.
Đấy chính là căn phòng đắt tiền nhất "Hoàng cung", người ở bên trong đều không phải loại đơn giản, nói cách khác, đều là người có thể hô mưa gọi gió, khiến người chết không đền mạng, cô vốn định muốn hiến thân cho người đáng tin để làm núi dựa, kết quả đã thành công, nhưng quá trình lại ngoài dự đoán của mọi người, đi cầm giày cao gót đập người, có thể vì vậy đắc tội với người quyền quý hay không?
Vừa nghĩ như vậy, Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1509590/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.