”Đánh phụ nữ khôngphải chuyện vẻ vang gì.” Thượng Quan Trạch buông cánh tay của Đường HạoThiên ra, tất cả khách trong quán cà phê đều nhìn lại.
Có người đang xì xào bàn tán nghị luận.
Lần này đến lượt Giang Mỹ Kỳ với Đường Hạo Thiên khó chụi.
Đường Hạo Thiên tức giận trách móc Giang Dĩ Mạch: “Giang Dĩ Mạch, trên thếgiới này có người chị nào giống như cô cướp đoạt người trong lòng của em gái mình như vậy, lại còn mắng em gái mình là kỹ nữ? Tôi đã nói với côrồi, tôi với Kỳ Kỳ mới là thật lòng yêu nhau, tôi chưa từng yêu cô, côđừng làm khó Kỳ Kỳ nữa, mặc kệ cô làm cái gì, tôi cũng không thể yêucô!”
Bỗng nhiên không khí trong quán cà phê liền thay đổi, nhữngngười khách khác đều nhìn về phía Giang Dĩ Mạch, có kỳ thị, có khinhthường.
Còn có người bất mãn lớn tiếng nghị luận: “Thì ra trên thế giới còn có người chị nhẫn tâm như vậy!”
Giang Mỹ Kỳ kéo Đường Hạo Thiên, tiếp theo khóc lóc kể lể: “Chị, em khôngtrách chị là người thứ ba, em biết em không nên chấp nhận tình yêu củaHạo Thiên làm tổn thương chị, nhưng Hạo Thiên yêu em như vậy, em cũngyêu anh ấy, em thật sự không có biện pháp cự tuyệt anh ấy. Chị, em xinchị đừng ép em nữa được không?”
Khách trong quán nhao nhao chỉ trích Giang Dĩ Mạch.
“Ai là người thứ ba? Cô nói cho rõ ràng!” Giang Dĩ Mạch cũng thẳng tính, không biết giả bộ ở trước mặt nhiều người như vậy.
“Chị, lúc trước em với Hạo Thiên thiệt lòng yêu nhau, chuyện chị cố ý để chocha mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-dau-nha-giau/539473/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.