🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bầu trời lâu rồi không trong sáng

Vẫn giữ mãi nụ cười của em.

Đã khóc rồi nhưng vẫn không thể chôn vùi tội lỗi của tôi

Cánh diều mắc kẹt trên bầu trời ảm đạm

Nỗi khát khao vẫn chờ đợi để cứu giúp

Tôi kéo lại dây diều, ôn lại sự dịu dàng mà em trao

Nỗi cô đơn đã bị cách ly sang một phía 

Cười vào những lời hứa mà anh không dám thốt.

Tiếng chuông êm ái chậm rãi vang lên trong phòng ngủ yên tĩnh, giọng khàn khàn của Châu Kiệt Luân khiến Tô ÚY cảm thấy rất dễ chịu! “Mắc Cạn” đây là bài hát mà Tô Úy thích nhất, không chỉ đơn thuần là vì dễ nghe, mà còn vì hàm ý ẩn chứa sau nó, “Mắc cạn” tên như ý nghĩa sâu sa của nó vậy, mà điều cô thích chính là lớp nghĩa này! Buông tay nói thì rất đơn giản, nhưng nếu muốn đứng lên và vượt qua thì không dễ dàng như thế, mà Tô Úy đã phải dùng suốt ba năm ròng rã của tuổi thanh xuân để chứng minh cho điều này....

Tô Úy cầm điện thoại lên nhận máy, khóe môi lơ đãng nhếch lên, ngay cả khuôn mặt bình thường lạnh nhạt giờ phút này cũng trở nên không tự nhiên, biến thành một màu hồng nhàn nhạt!

“Đã ngủ chưa?” Vừa mới nhận máy, bên kia đã truyền đến giọng nói trầm thấp từ tính, cho dù không nhìn thấy người bên kia, cô cũng có thể mường tượng ra vẻ mặt của anh lúc này, đó nhất định là nét mặt dịu dàng!

“Còn chưa đâu!”

“Mau đi ngủ đi, ngày mai sẽ mệt mỏi cả ngày đấy! Sáng sớm mai anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-bao-boi-that-xin-loi/538808/quyen-3-chuong-41.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.