Hạ Nam cúi người ôm chặt lấy hông cô từ phía sau, gác cằm trên vai cô, không biết cố ý hay vô tình mà môi khẽ lướt qua mái tóc của cô, trong hơi thở còn mùi thơm thoang thoảng của dầu gội!
Tô Úy cứng ngắc ngồi trước bàn trang điểm, đột nhiên cảm thấy trên eo chợt lạnh, áo choàng mày trắng bị vén lên cao, ngay sau đó một bàn tay nóng rực nhẹ nhàng ma sát bên hông khiến cô không tự chủ mà run rẩy.
Cảm thấy nhiệt độ nóng bỏng lan dần ra khắp người, Tô Úy vội nắm thật chặt bàn tay đang làm loạn trên người mình!
Trong không gian yên ắng, hai người cứ giữ nguyên tư thế như vậy hơn một phút, Tô Úy cảm thấy ngực mình đập thình thịch như có ai đang đánh trống, thấy bàn tay đang di chuyển lên ngực mình, khuôn mặt đột nhiên đỏ bừng! Hạ Nam thấy cô xấu hổ qua hình ảnh phản chiếu trong gương. không khỏi khẽ cười một tiếng, rút bàn tay đang để trước ngực cô ra.
Sau một khắc, Tô Úy vội vàng đứng lên nhưng lại bất cẩn vấp vào chân ghế nên loạng choạng suýt ngã xuống đất, theo bản năng cô nhắm chặt mắt lại! Không có đau đớn như trong dự liệu, cô mở hai mắt thì nhìn thấy đèn chùm trên trần nhà, cảm thấy trên hông có cảm giác bị ôm chặt, đang muốn nói chuyện thì nghe thấy tiếng rên đâu đớn cô vội vàng bò dậy!
NHìn người đàn ông vừa bị mình biến thành đệm lưng kia, Tô Úy vô tội mở to đôi mắt trong suốt oan ức nhìn anh!
Hạ Nam nhìn vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-bao-boi-that-xin-loi/538790/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.