Tô Úy đứng trong góc nhàn nhạt nhìn mọi người trong đoàn đang túm năm tụm ba nói chuyện cười đùa. 
“Lát nữa đến thương lượng với quản lý của trang trại nhờ họ giúp chúng ta chuẩn bị một bữa tiệc nhỏ đi!”, Tô Úy nói với Dịch Tuyền đang đứng trước mặt. 
“Được, tôi đi ngay đây!” Dịch Tuyền nói xong, nhìn thấy Tô Úy khẽ gật đầu rồi mới xoay người rời đi. 
“Tô Úy!” Tô Úy nghe thấy một giọng nữ dễ nghe vang lên, quay đầu nhìn thấy Hạ Vân Hà đứng đằng sau, bàn tay trắng nõn thon dài nhẹ khoác lên vai mình, gương mặt đáng yêu hiện lên nụ cười thích thú, con ngươi nhìn chằm chằm Lăng Tuyết Nhi trong sân, “Lăng Tuyết Nhi so với trong ti vi còn xinh đẹp hơn đúng không?” 
Tô Úy nhìn bàn tay của Hạ Vân Hà đang khoác trên vai mình, khóe miệng giật giật, có cần phải thân thiết thế không? Hình như hai người mới chỉ gặp nhau vài lần thôi? Chẳng lẽ trước khi mất trí nhớ hai người đã quen nhau rất lâu? 
Tô ÚY không có thói quen gần gũi với người khác như vậy. cho nên lẳng lặng bước sang bên cạnh, kéo dãn khoảng cách với Hạ Vân Hà một chút!~ 
“Có phải chị trách em tối qua không đi tìm chị đúng không? Thật ra em thực sự muốn đi, nhưng bụng em lại rất đau .......nên.” Hạ Vân Hà không nghe thấy Tô Úy trả lời, thu hồi tầm mắt có chút đáng thương nói xong, tròng mắt còn cố gắng rặn ra mấy giọt nước mắt. Hà Vân Hà dĩ nhiên phát hiện ra thái độ xa cách của Tô Úy đối với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-bao-boi-that-xin-loi/538782/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.