Sau khi Tô Úy làm xong đồ ăn mới gọi Tuyết Nhi dậy ăn sáng, trong khi chờ bạn rửa mặt thì Tô Úy múc một ít cháo và một ít thức ăn lên bàn. 
Chờ đến khi Lăng Tuyết Nhi từ trên tầng đi xuống, đã nhìn thấy Tô Úy đang ưu nhã ăn điểm tâm, nhìn thấy cô xuống thì nhíu mày ý bảo cô mau ngồi xuống ăn điểm tâm đi. 
Tuyết Nhi ngồi xuống ghế đối diện, yên lặng nhìn Tô ÚY, không hiểu vì sao một tháng nay cô luôn có cảm giác Úy Úy đã thay đổi rất nhiều, giống như đã trở thành một con người khác vậy! Aizz, cũng đúng thôi! Trải qua nhiều việc như vậy, không thay đổi mới là lạ đấy! Huống chi bây giờ Úy Úy đã mất đi gần bốn năm trí nhớ! 
“Cậu còn không ăn đi, ngồi nhìn tớ làm gì?” Tô Úy thấy Tuyết Nhi ngồi đối diện nhìn chằm chằm mình, đến đồ ăn cũng không động khiến cô thật sự không thể chịu được nữa, chẳng lẽ trên mặt cô có gì sao? “Trên mặt tớ có vết bẩn à?” 
Tuyết Nhi nghe lời cô thì khóe môi giật giật! 
“Vậy cậu còn không mau ăn đi!” Nói xong lại cúi đầu ăn đồ ăn của mình. 
Tô Úy ăn rất nhanh đã no, đặt chén đũa xuống ngồi chờ Tuyết Nhi ăn xong rồi mới nói, “Tớ thấy hình cậu chụp cho Mị chi yêu rồi, rất đẹp!” Một số chuyện trước đây Tuyết Nhi đã nói cho cô nghe, còn một số chuyện khác cô biết được thông qua Dịch Tuyền, bao gồm cả chuyện Tuyết Nhi làm người đại diện cho Mị chi yêu! Mà bây giờ cô cần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-bao-boi-that-xin-loi/538773/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.