Trước cửa nhà, chiếc Lamborghini màu xám bạc từ từ dừng lại, Tô Úy mở cửa chuẩn bị bước xuống xe!
“Bảo bối, hoa của em!” Nghe được giọng nói của anh, Tô Úy quay đầu lại, mùi hương nam tính quen thuộc xen lẫn mùi thuốc lá nhàn nhạt bao phủ lấy người cô, Tô Úy mở mắt trợn trừng, cảm thấy xúc cảm trên môi, từ từ nhắm mắt lại!
Mà Hạ Nam nhìn thấy cô nhắm mắt, ý cười lại càng sâu hơn, đưa tay ôm lấy eo nhỏ của cô! Môi lưới mềm mại của cô khiến anh càng chìm sâu hơn trong nụ hôn quấn quít đến say mê này, chờ đến khi người phụ nữ trong lòng thở dốc vì thiếu khí, dù vẫn chưa thỏa mãn nhưng anh đành bất đắc dĩ buông cô ra!
“Thật ngọt!” Hạ Nam nhẹ nhàng cười nói! Rồi cầm bó hoa để ở ghế sau đưa cho cô!
Tô Úy nhìn ánh mắt của Hạ Nam, mặt càng đỏ hơn, cầm bó hoa hồng rồi chạy trối chết vào nhà!
Khí Tô Úy trở về phòng mình ném bừa bó hoa và túi xách trên bàn rồi nằm vật ra giường, lấy tay che gò má của mình! Thật là mất mặt, sao lúc đấy cô lại không muốn đẩy Hạ Nam ra chứ!
À, suýt nữa thì quên không chúc mừng sinh nhật anh! Nghĩ đến đây liền lấy điện thoại ra nhắn tin cho anh!
Trước cửa nhà cô, Hạ Nam đang đứng dựa vào sườn xe thì nhận được tin nhắn: Chúc anh sinh nhật cui vẻ! Ký tên: Tô Úy! Hạ Nam nhìn thấy tin nhắn thì miệng nhếch lên một đường cong đẹp mắt, đôi mắt đen như mực lấp lánh ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-bao-boi-that-xin-loi/538759/quyen-1-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.