Tô Úy ở bên ngoài ăn cơm xong mới về nhà của mình! Theo thói quen lại ôm ôm gối nằm trên ghế salon, có lẽ thật sự rất mệt mỏi, chỉ chốc lát sau liền nhắm mắt lại!
Hình ảnh đứt quãng dần hiện lên, To Úy bật tỉnh từ trong mộng, theo thói quen đỡ đỡ cái trán! Nhìn đồng hồ trên cổ tay, mới phát hiện mình đã ngủ quên hơn 4 tiếng, vậy còn anh trai…… Đang định ngồi dậy lấy điện thoại xem có cuộc gọi lỡ nào không thì thấy trên người mình đang đắp một chiếc áo khoác đen kiểu nam hành lí cũng đã sắp bên bàn, tâm tình lo lắng hóa thành hư không, thay vào đó là nụ cười hạnh phúc! Gần ba năm, có lẽ cũng chỉ có lúc này mới có cảm giác hạnh phúc, có người thân bên cạnh thật tốt!
Anh trai đã đến!
Đeo đôi dép gấu bông dễ thương, bước nhẹ tới phòng bếp. bóng lưng quen thuộc đập vào mắt, khóe miệng nhếch lên thành một đường cong, cứ đứng một bên như vậy nhìn bóng dáng bận rộn!
“Nơi này nhiều dầu mỡ, ra sofa ngồi xem ti vi đi, một lúc nữa là có cơm ăn rồi! Ngoan a!” Tô Minh Hiên giống như cảm nhận được, quay đầu đã nhìn thấy em gái của mình đứng một bên mỉm cười nhìn mình, dừng động tác rang thức ăn trong tay lại, đi tới trước mặt vuốt mái tóc cô, nhẹ nói!
“Có anh trai thật tốt!” Tô Úy dang tay ôm lấy người cao hơn cô cả một cái đầu, trong miệng cảm thán! Tô Minh Hiên đưa tay ôm lấy cô, nhẹ nhàng vỗ lưng an ủi, vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-bao-boi-that-xin-loi/538732/quyen-1-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.