Hề Thời nhớ trước từng bị người ta mắng rồi, biết cảm giác này tràn đầy trời, đơn giản là mấy trang marketing nói mấy câu phiến diện, mọi người bắt đầu dùng các kiểu bình phản vây quanh mình cảm giác khổ sở biết bao nhiêu. Cô thiếu chút nữa không chịu nổi, huống chi là Giang Hành Triệt từ lúc sinh ra tới giờ luôn sống trong khen ngợi, hiện tại bị người ta mở miệng mắng “Ghê tởm” “Không biết xấu hổ” “Si tâm vọng tưởng” “Trà xanh”. Hề Thời đột nhiên trầm tư vào nhưng lời nói này. Bởi vì mấy lời này đứng ở góc độ của cô, cô bị “Nam trà xanh” “Không biết xấu hổ” “Si tâm vọng tưởng”, nhưng bản thân cô không dám gật bừa những lời này, bởi vì từ ban đầu cô đã biết Giang Hành Triệt là ai, cũng rất rõ ràng anh rốt cuộc muốn cái gì. Anh giống như cực kì đáng ghét, nhưng thật sự cũng không tới cỡ như mọi người mắng chửi. Hề Thời ảo não ôm đầu, tiếng chuông điện thoại vang lên. Màn hình hiện lên là Tề Chu. Hề Thời nhíu mày, cảm thấy mục đích Tề Chu gọi điện đến cho cô đại khái chính là muốn cô phối hợp khôi phục danh dự cho Giang Hành Triệt. Cô cắn môi dưới suy nghĩ, nhưng vẫn bấm nghe: “Alo.” “Hề Thời.” Ngoài dự liệu, đầu bên kia lại vang lên giọng lạnh lùng mà trầm thấp, không phải Tề Chu, là Giang Hành Triệt. Chỉ là vì sao Giang Hành Triệt lại dùng điện thoại của Tề Chu gọi cho cô? "Hửm?" Hề Thời còn đang nghi ngờ, sau đó đột nhiên phản ứng kịp bởi vì hiện số của Giang Hành Triệt đang nằm trong danh sách đen của cô, cho nên mới dùng số của Tề Chu. Giang Hành Triệt: “Hot search còn có các trang marketing đều là công ty Tinh Khoái mua, bảo Diệp Sâm chú ý.” “Bên phẩm bài rất nhanh sẽ có câu trả lời, đừng nóng vội, yên tâm.” Hề Thời nghe Giang Hành Triệt nói xong, có vẻ như không giống với cô dự liệu. Anh gọi điện qua chính là nói cho cô biết người đang hắc cô là ai cùng với đại ngôn của cô vẫn còn sao? Hề Thời không khỏi cầm chặt điện thoại: “Công ty anh có ảnh hưởng không?” “Anh không xem bình luận trên tài khoản của anh sao?” Giang Hành Triệt: “Xem rồi.” Hề Thời: “Anh không tức giận sao?” Giang Hành Triệt trầm mặc một lúc: “Không có việc gì.” Hề Thời nghe xong câu trả lời của anh, đột nhiên có cảm giác giống như đánh một đấm lên vải bông, nếu Giang Hành Triệt nổi giận với cô thì dễ nói, nhưng lại lựa chọn nhịn xuống toàn bộ, khiến cho cả người cô đều tràn ngập cảm giác có tội. Hề Thời nhắm chặt mắt, lông mi nhẹ nhàng run rẩy, tâm tình phức tạp. Cô nhớ tới tối hôm đó, ánh sáng từng que diêm cháy lên, nhiệt độ hơi nóng hun đến bên má cô, Giang Hành Triệt nhẹ giọng nói chuyện với cô. Cô suy nghĩ thật lâu, anh vẫn chờ, trong điện thoại chỉ có tiếng hít thở. Hề Thời cuối cùng cũng mở mắt ra, chậm rãi mở miệng: “Giang Hành Triệt, anh thật sự đang theo đuổi tôi sao?” Giang Hành Triệt thành thật đáp: “Ừm.” Hề Thời hít vào một hơi, hốc mắt có chút cay cay: “Vậy anh có thể cùng cách bình thường chút được không, tặng hoa, ăn một bữa cơm hay gì gì đó.” “Như vậy khả năng, khả năng tôi sẽ dễ chịu chút.” Giang Hành Triệt dừng một lát, sau đó đáp rõ ràng: “Được.” … Bởi vì chuyện say rượu, bên M bài tuyên bố đại sứ chậm hơn dự định hai tuần, nhưng may mà đãi ngộ cũng không thay đổi, ảnh chụp quảng cáo dù là độ thời thượng hay là độ phù hợp với phẩm bài lại càng hoàn mỹ làm đám hắc tử chua xót. Tuyên bố đại sứ xong đương nhiên có hoạt động buôn bán tương ứng, trong thương trường, Hề Thời đứng ở bên cạnh tổng giám phẩm bài, mặt đối mặt với một đám fan cùng truyền thông, mỉm cười cắt băng. Hoạt động kết thúc, Hề Thời cười tới sắp cứng mặt, khoác thêm áo khoác đi về phía xe bảo mẫu. Fan cũng đi theo cô, nhìn thấy trợ lý đi bên cạnh cô là Hồ Tiểu Dương, rõ ràng có chút thất vọng. Hề Thời chào hỏi fan xong, chui vào xe bảo mẫu, nhanh chóng đá giày cao gót dưới chân ra, sau đó mở cửa kính xe xuống phất phất tay với fan. Xe bảo mẫu chạy đi, cả người Hề Thời cuối cùng cũng trầm tĩnh lại, tựa lưng vào ghế xe, sau đó nhở tới ánh mắt mất mác vừa rồi của fan, phùng phùng má. Cô biết fan mất mác cái gì, bởi vì giải thích không phải nói dối, trợ lý số 4 thật sự đã bị đuổi, hiện tại trợ lý bên cạnh cô đều là Hồ Tiểu Dương. Trước đám người điên cuồng chạy tới mắng chửi ở tài khoản trợ lý số 4 trên cơ bản là quần chúng ăn dưa, fan Hề Thời có tiếng cũng có miếng đối mặt với những lời bình luận mãnh liệt này đều là tức giận lại bất đắc dĩ. Bởi vì fan cơ bản đều rất quen thuộc trợ lý số 4, biểu hiện của anh khi ở bên cạnh Hề Thời tất cả mọi người đều để trong mắt, tuyệt đối không phải vì mấy trang marketing nói mấy câu, có thể bị cài lên đủ loại tội danh. Chỉ tiếc đoàn đội vẫn quyết đuổi việc trợ lý số 4, có một số việc chính là như thế, cho dù anh không sai, nhưng sau khi xảy ra chuyện, để tránh cho không bị cắn mãi không buông, cũng chỉ có thể lựa chọn hi sinh anh. Trong xe bảo mẫu, Diệp Sâm đang ngồi ở bên cạnh lấy ipad xem hành trình cùng công việc tiếp theo, nói mấy ngày nữa có một bộ kịch hiện đại cần cô đi thử một chút. Hề Thời đáp một tiếng “Ừm”, sau đó xem siêu thoại của mình, trong đó đang nói cô vừa tham gia hoạt động vừa rồi: [Bộ này, thật tuyệt] [Hề Thời - người làm giới thời trang thất nghiệp] [Hôm nay không có trợ lý số 4, anh ấy thật sự bị đuổi sao hu hu hu hu (khóc lớn. jpg)] [Mấy người đó dựa vào cái gì chửi bới anh ấy, Hề Thời muốn bán diêm trợ lý không thể đưa cô ấy đi mua diêm sao! Cả tay anh ấy đều không hề làm loạn chút nào!] [Nghĩ theo hướng tốt, kì thật cũng không nhất định bị đuổi, trong giải thích chỉ nói không đảm nhiệm công việc trợ lý nữa, nhỡ đã được điều đi làm cương vị khác ở cạnh Hề Thời thì sao] [đúng vậy đúng vậy, nhất định là vậy!] … Cho dù trợ lý số 4 đã bị đuổi, nhưng cảm giác tồn tại cảm vẫn như cũ cao đáng sợ. Hề Thời lướt lướt siêu thoại, đột nhiên bắt đầu nghi ngờ rốt cuộc là fan của cô, hay là fan của Giang Hành Triệt đây.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]