Edit: Cố Tư Yên
Giản Mạt cũng không chú ý, tính tình của Hướng Vãn cô biết rất rõ... Mặc dù không gặp nhau đã mấy năm, thế nhưng, "giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời"!
“Chúc mừng em đã trở về...” Hướng Vãn thần bí mỉm cười, nói, “Mạt nhi của anh?”
Dứt lời, lập tức mọi người đều nhìn về Giản Mạt...
“Mạt nhi của anh đấy à nha?” Hướng Vãn cố ý ngân hai chữ "của anh" cao lên, sau đó tò mò nhìn Giản Mạt, “Chị Mạt, nói đi, là của ai vậy?”
Giản Mạt hơi nhíu mày, cô nhớ tất cả mọi người đều gọi cô là “Mạt Mạt”, người thân của cô cũng chỉ gọi chính là “Tiểu Mạt”, duy chỉ có một người gọi là cô “Mạt nhi”... Mà người kia, tối hôm qua đã gọi điện thoại cho cô, nói với cô là cô đã trở về rồi, thật tốt?
Giản Mạt không hiểu Cố Bắc Thần rốt cuộc muốn làm gì, nhưng cũng không có tâm tình đi đoán... Chẳng lẽ qua bốn năm xa cách thì hắn đã thay đổi bản tính rồi?
Giản Mạt nhún vai, “Chị không biết...” Cô vừa nhìn bộ dáng kia của Hướng Vãn, liền biết Cố Bắc Thần mấy năm nay vẫn không công khai chuyện giữa hai người bọn họ.
Sợ rằng sẽ tạo ra phiền toái không cần thiết, cho nên cô tự nhiên sẽ không nói ra.
Huống chi, trước đây lúc cô kết hôn cũng đã không công khai ra bên ngoài, chẳng lẽ hiện tại cô đã ly hôn được mấy năm rồi lại đi rêu rao ra bên ngoài cho người khác biết?
“Chị Mạt...” Hướng Vãn bất mãn, tâm lý tò mò tự nhiên xẹp xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thien-gioi-tien-the-anh-dung-yeu-em/1789921/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.