Edit: Pey
Thẩm Sơ hơi kéo khóe miệng mình chút sau đó nhẹ nhàng gõ cửa phòng rồi mới bước vào, mà cô cũng không nghe có tiếng động gì nên mới bước vào, "Em vừa hay đi ngang qua nơi này, thấy đã trưa rồi đến kéo anh đi ăn cơm..."
Nói một lúc rồi chợt dừng, Thẩm Sơ nhìn về phía Lệ Vân Trạch, "Ô hay! Vân Trạch anh cũng ở đây sao, tiện thể đi ăn cơm chung với chúng em đi?"
Lệ Vân Trạch liếc mắt nhìn Cố Bắc Thần sau đó nhìn Thẩm Sơ cũng không thấy điều gì bất thường nên không suy nghĩ gì nhiều bèn trả lời: "Em không ngại anh làm bóng đèn, dĩ nhiên anh không ngại ngùng..."
"Hừ chúng ta quen biết nhau đã lâu rồi, còn cái gì mà ngại với chả ngùng?" Thẩm Sơ cười ưu nhã giả bộ giận.
"Ôi thôi quên đi..." Lệ Vân Trạch cười nham nhở nhìn Cố Bắc Thần rồi nói: "Anh đây vốn rất tự giác đấy, để Trầm mỹ nữ biết được lại nói anh không có tròng mắt nữa."
Lệ Vân Trạch đứng dậy, thuận thế tóm luôn cuốn báo chí vào tay, "Anh đi trước, buổi chiều còn có ca phẫu thuật... Có gì liên lạc sau đi."
Vốn là anh muốn qua đây để bàn chuyện của Hướng Nam, còn giờ thì cảm giác tên Bắc Thần so với tên Hướng Nam còn đau đầu xoắn tít hơn?
Chậc... ván cờ tình yêu này quả là tiến thoái lưỡng nan!
Lệ Vân Trạch thầm than trong lòng, sau đó anh gật đầu chào với Thẩm Sơ rồi rời đi.
Cố Bắc Thần hơi cau mày hỏi Thẩm Sơ: "Qua đây từ lúc nào?"
Thẩm Sơ cười trừ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thien-gioi-tien-the-anh-dung-yeu-em/1789845/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.