Editor: An Nhiên
Chỉ thấy gương mặt lãnh đạm lạnh lùng.
Đôi mắt chim ưng nhẹ liếc nhìn Giản Mạt sau khi đi đến: "Đến xem mấy người chỗ em nỗ lực thế nào..."
"..." Khóe miệng Giản Mạt co quắp, sau đó cũng không nói gì xoay người đi đến bàn làm việc của mình gần đó.
Cố Bắc Thần đi đến, lãnh đạm hỏi: "Ăn cơm chưa?"
Giản Mạt cũng không biết vì sao đã muộn như vậy rồi mà Cố Bắc Thần còn đến công ty, trong tòa nhà văn phòng này chắc đã sớm không còn người, chỉ là trong lòng có chút âm thầm vui mừng.
"Em..." Giản Mạt vừa mở miệng nói được một chữ, sau đó đụng phải đôi con ngươi lạnh lùng sâu thẳm của Cố Bắc Thần, âm thầm nuốt nước bọt, lập tức đổi giọng, nói: "Em ăn rồi."
"Anh còn chưa ăn!"
"Hả?" Giản Mạt trong lúc nhất thời cũng chưa kịp tiêu hóa hết câu nói của hắn.
Cố Bắc Thần lạnh mặt: "Thu xếp công việc rồi tan tầm, cùng đi ăn với anh."
Lúc này Giản Mạt mới hiểu được hắn có ý gì: "Thần thiếu nếu muốn tìm người cùng ăn cơm, em nghĩ, hẳn là có rất nhiều người tình nguyện đi cùng chứ?" Cô nói, nghịch ngợm nháy mắt với hắn.
Cố Bắc Thần mặt càng lạnh hơn: "Nhưng theo như anh biết thì... bà xã của Thần thiếu chỉ có một mình em thôi!"
"..." Giản Mạt giật giật khóe môi, đột nhiên rất muốn đem café trong tay hắt lên mặt Cố Bắc Thần.
Hỗn đản!
Hiện tại mới nghĩ đến cô là bà xã của hắn sao? Vậy mà không biết tối hôm qua có người nào đó cùng nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thien-gioi-tien-the-anh-dung-yeu-em/1789807/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.