Nhìn thấy thân ảnh đó, mắt Úc Đình Chi càng lúc càng tối đi, ngón trỏ cong lại gõ gõ lên mặt bàn.
Chốc lát, anh quay sang nhìn Vương Đăng Phong bên cạnh.
"Nhẫn đâu?"
"Nhẫn gì?" Vương Đăng Phong ngơ ngác hỏi lại.
"Nhẫn đính hôn."
Úc lão gia tử đúng là đã chuẩn bị nhẫn kết hôn, nhưng không phải Úc Đình Chi nói là muốn hủy hôn sao?
"Anh không hủy hôn nữa à?"
"Hủy hôn gì?"
"Vừa nãy ở phòng nghỉ, anh chính miệng nói mà! Đừng có nói là anh quên nhanh vậy nhé?"
"Cậu nghe nhầm rồi." Úc Đình Chi nhàn nhạt nói, giống như bản thân thật sự chưa từng nói câu muốn hủy hôn.
Dứt lời, Úc Đình Chi vươn tay, "Nhẫn."
Nhìn bàn tay đưa qua của Úc Đình Chi, Vương Đăng Phong bắt đầu hoài nghi cuộc đời.
Hay thật đấy!
Nghe nói đàn bà dễ thay đổi, từ lúc nào mà đàn ông cũng như vậy rồi?
Vương Đăng Phong nuốt nước miếng, mò trong túi ra một hộp nhẫn đặt vào tay Úc Đình Chi.
Úc Đình Chi cầm nhẫn đính hôn, đứng đậy đi về phía sân khấu.
Chính vào lúc này.
Một chùm ánh sáng chiếu tới.
Thân ảnh cô hoàn toàn lộ ra trước mắt mọi người.
Thiếu nữ khoảng mười bảy mười tám.
Cô mặc một chiếc váy trắng không tì vết, thiết kế dáng ôm vừa vặn lộ ra một vòng eo thon thả, tóc dài đến eo được búi lên, lộ ra cái cổ thon thả yêu kiều, khí chất cao quý toát ra ba phần lạnh lùng.
Mặt như hoa phù dung, eo như nhành dương liễu.
Cô nhẹ nhàng ngước mắt, một đôi mắt hoa đào tinh xảo long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-the-ga-at-chu-bai-song-lai/436252/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.