+Dịch & Biên: Tịnh Khang
+Nguồn raw: 69shu
***
Chu Lôi giận run người.
Mặt trắng bệch.
Con khốn.
Con khốn này, sao nó dám!
"Tức giận hại thân lắm." Tống Họa nhìn Chu Lôi, "Không đáng đâu."
Dứt lời Tống Họa lập tức quay người đi về phía phòng ngủ.
Tống Đại Long hận không thể lấy bình hoa đập chết con nhỏ nhà quê vô phép tắc đó.
Nhưng lý trí nói cho ông là không thể.
Ông phải nhịn.
Nhịn!
Bây giờ Tống Họa vẫn còn giá trị lợi dụng.
Sau khi nghe được sự tích của Lưu tổng, Tống Bảo Nghi chạy ngay về nhà, "Ba mẹ, nghe nói Lưu tổng bị chị đánh, thật không?"
Tống Đại Long gật đầu, vẻ mặt như sắp khóc đến nơi, "Bây giờ Lưu tổng đang nằm trong bệnh viện, nghe bác sĩ nói, tình hình không lạc quan lắm."
Từ nay về sau nếu Lưu tổng thật sự không thể sinh hoạt như bình thường nữa thì nhà họ Tống bọn họ sẽ gặp phải phiền phức lớn.
Tống Bảo Nghi cầm tay Tống Đại Long nói, "Ba đừng lo, vừa khéo con có quen một bác sĩ tiết niệu rất nổi tiếng ở nước ngoài, bây giờ con sẽ liên lạc với ông ấy ngay."
"Vậy con gọi nhanh đi." Tống Đại Long nói.
Tống Bảo Nghi lấy điện thoại ra, lập tức bấm số gọi đi.
Rất nhanh bên kia đã bắt máy.
Tốc độ nói của cô rất nhanh, không phải tiếng phổ thông cũng không phải tiếng Anh.
Mặc dù nghe không hiểu nhưng Tống Đại Long ông vẫn rất tự hào vì có cô con gái ưu tú như Tống Bảo Nghi.
Bất kể vấn đề gì đi chăng nữa thì một khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-the-ga-at-chu-bai-song-lai/436222/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.