Nghe lời, Trịnh Mi vội vàng gật đầu, “Được, mẹ sẽ đi nghỉ ngay đây.”
Tống Diệc Nhan đứng dậy, kéo tay Trịnh Mi, đưa cô lên lầu.
Trương ma nhìn theo bóng lưng của mẹ con, cúi đầu xuống, như có suy nghĩ gì đó.
Rất nhanh, họ đã đến tầng ba.
Tống Diệc Nhan giúp Trịnh Mi ngồi xuống bên cạnh giường, “Mẹ, chúc mẹ ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.” Trịnh Mi nhắc nhở Tống Diệc Nhan, “Diệc Nhan, con cũng nên đi nghỉ sớm.”
“Vâng.” Tống Diệc Nhan gật đầu.
Nói xong Tống Diệc Nhan quay người đi, nhưng lúc này Trịnh Mi nắm lấy tay của Tống Diệc Nhan.
“Diệc Nhan, đợi một chút.”
Tống Diệc Nhan quay lại, “Mẹ, có chuyện gì?”
Trịnh Mi nhìn Tống Diệc Nhan, “Diệc Nhan, nếu không thì chúng ta hãy lên đường ngay bây giờ! Nếu chị gái của con đột nhiên rời khỏi Giang Thành thì sao?” Trịnh Mi hiện rất lo lắng, không muốn gì hơn là bay đến Giang Thành ngay lúc này.
Tống Diệc Nhan dập dịu sự bất mãn trong lòng mình.
Trịnh Mi hiện tại vẫn chưa chắc chắn Tư Nguyệt có phải là Tống Yên hay không mà đã rất hào hứng, nếu thực sự tìm lại được Tống Yên thì Tống gia còn có chỗ cho cô không?
Nghĩ đến điều này Tống Diệc Nhan nhéo nhéo ngón tay, vì dùng lực quá mạnh các khớp ngón tay đã tái một chút.
“Mẹ, hãy bình tĩnh,” Tống Diệc Nhan nhìn Trịnh Mi, hai tay đặt lên vai bà, giọng điệu vẫn dịu dàng, “Đừng vội vàng trước tiên, chúng ta hiện tại vẫn chưa thể xác định đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-the-ga-at-chu-bai-song-lai/3552867/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.