Nhà họ Tư bây giờ đã có hai vị công tử nhỏ, trong nhà ngày nào cũng vô cùng náo nhiệt.
Đại Cầu Cầu nhà họ Tư trước đây cả ngày chỉ ăn ăn, tiện thể bán manh với hai người ba, nhưng bây giờ lại có chút khác biệt, một là tranh sủng với em trai tự dưng lòng ra, hai là bắt nạt em trai.
Sở Nghiễm Ngọc mỗi bên bế một đứa, vô cùng bất đắc dĩ, "Bây giờ tính đứa trẻ nào cũng như vậy sao? Mới một tuổi đã biết đi tranh sủng rồi?"
Tư Thần đưa mắt nhìn, căn bản không để trong lòng, "Nó thì hiểu cái gì, chẳng qua là thấy chơi vui thôi."
Thế nhưng Sở Nghiễm Ngọc thực sự không cảm thấy như vậy.
Trước kia khi chỉ mới có một mình Tư Cầu Cầu, một vài tính cách đặc biệt của thằng nhóc này còn chưa được thể hiện, bây giờ có em rồi, lập tức trở nên rõ ràng.
Khi ba bế liền muốn tranh, khi em ăn sữa cũng muốn tranh, ngủ cũng phải tranh, để hai thằng nhóc nằm cạnh nhau, Tư Cầu Cầu luôn thích túm lấy cái miệng và khuôn mặt nhỏ của em trai, làm cho hai người Sở Nghiễm Ngọc cũng không dám thả hai đứa trên cùng một cái giường trẻ con, chỉ sợ Tư Cầu Cầu không cẩn thận làm bé hai bị thương.
Nhưng tách hai đứa nhỏ ra, Tư Cầu Cầu lại vô cùng không vui, cứ đập mãi vào cái lan can nhỏ quanh giường, a a kêu, muốn ba thả em trai lại chỗ cũ.
Sở Nghiễm Ngọc nhìn bé một chút, lại nhìn bé hai im lặng không lên tiếng, trong lòng lần đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-sung-hon/1308822/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.