Tư Thần thấy Lý Linh Châu thì sắc mặt cũng khó coi, cơ thể cũng tránh sang một bên, cũng không biết anh làm thế nào mà được như vậy, Lý Linh Châu cười, cái tay thò ra muốn túm anh cũng đã thò ra rồi, tư thế cũng hơi khó coi.
Lý Linh Châu đỏ mặt, đầy mặt ấm ức nhìn anh, nũng nịu gọi một tiếng: "Anh hai..."
"Đi thôi." Tư Thần nếu đã không muốn cho ai mặt mũi thì biểu hiện nhất định sẽ rất quang minh chính đại, dưới cái nhìn của anh, cô gái này bắt nạt chị dâu anh, thế thì không cần phải để lại mặt mũi gì hết cả, anh nắm tay Sở Nghiễm Ngọc, trực tiếp vòng qua cô ta.
Lý Linh Châu mặt vừa đỏ vừa khó coi, đảo mắt lườm Sở Nghiễm Ngọc có thể quang minh chính đại nắm tay với Tư Thần.
Da mặt Sở Nghiễm Ngọc dày hơn da mặt cô ta nhiều, với loại căm tức này, y có thể hoàn toàn coi là không thấy. Y đối với phụ nữ trước giờ vẫn luôn rất galant, nhưng cũng còn phải xem đối phương có đáng hay không, đối với người luôn mơ tưởng tới người yêu của y, còn mong y có sắc mặt tốt? Không đánh cô ta ngay tại chỗ đã là phong độ galant nhất mà y có thể bày ra rồi.
Ai cũng không để ý tới Lý Linh Châu, để cô ta đứng ở đó một mình.
Vốn xung quanh cô ta còn có mấy cô gái nữa, có điều mấy cô gái này cũng chẳng thích người ngu ngốc như cô ta là bao, ngoài miệng thì nói lời an ủi nhưng trong mắt thì tràn ngập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-sung-hon/1308809/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.