*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Di chứng" của Thần Tiên Nhưỡng làm cho hai người điên cuồng một đêm, Sở Nghiễm Ngọc còn tưởng rằng khi mình tỉnh lại, cơ thể không thể nào không vỡ ra, không ngờ sau khi ngủ dậy, ngoài chỗ nào đó có cảm giác khó nói thì trên người cũng chỉ hơi nhức mỏi một chút, đồng thời lại có cảm giác sảng khoái trên tinh thần khi được phát tiết, Sở Nghiễm Ngọc có chút dở khóc dở cười, có điều đồ tốt như thế, có thế nào cũng nên mang một chút tới Bắc Kinh hiếu kính các vị trưởng bối.
Người chính là như vậy, một khi đã bỏ ai đó vào trong lòng, có vật gì tốt sẽ đều muốn chia sẻ với họ.
Bạch Hạc bảo Lộ Hồng Vũ cất tổng cộng ba bình Thần Tiên Nhưỡng, đây đều đã chia phần đầy đủ, hắn một bình, Sở Nghiễm Ngọc một bình, mấy đứa kim điêu một bình, không ai cướp của ai.
"Nguyên liệu này có khó kiếm lắm không?" Sở Nghiễm Ngọc từ khi hưởng xong thứ này thì bắt đầu tính toán, vốn y đã thích rượu này, lại nói vật này còn có tác dụng tốt như vậy, không dùng sao mà được.
"Cũng vẫn còn ổn, chỉ là nước suối núi Hoa Quỳnh và tửu quả khó kiếm, tửu quả cũng có thể trồng được, có điều tôi không có hạt giống." Bạch Hạc cũng rất thèm rượu, nhưng bởi không thể để lúc nào cũng lộ nguyên hình nên hắn đã tận lực khắc chế bản thân, mỗi bữa chỉ rót hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-sung-hon/1308803/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.