Đổng Thiếu Hoa bởi chuyện của cậu út nên thẳng thắn trực tiếp đầu tư một khoản tiền vào công ty của Tư Thần, Tư Thần sau khi thương lượng với Sở Nghiễm Ngọc, cũng rất dứt khoát trực tiếp mua một loạt các thiết bị, nếu không anh mua hoặc thuê nhà xưởng sẽ rất tốn tiền. Có điều vì để loạt thiết bị này sẽ không bị người giở trò nữa, Tư Thần định sẽ tự mình tới giám sát quá trình vận chuyển.
Bản thân Tư Thần là một tên si tình, đột nhiên phải rời khỏi vợ đẹp con ngoan, đương nhiên là anh không nỡ, đêm trước khi đi anh ôm Sở Nghiễm Ngọc, như muốn làm tới tận hừng đông.
"... Đừng có làm nữa, ông đây sắp chết rồi!" Sở Nghiễm Ngọc không được ngủ, tâm tình cực dễ nổi nóng, nhưng tiếc thay giá trị vũ lực không đánh lại được người ta, ngay cả cơ hội đá người xuống giường cũng không có, chỉ có thể tát một cái lên vai anh, kết quả còn làm cho lòng bàn tay đỏ bừng.
"Ngoan, chờ thêm chút nữa..." Tư Thần thở dốc, ôm người thật chặt, điên cuồng như một con thú hoang không biết thỏa mãn.
Tối đó Sở Nghiễm Ngọc biết thế nào là mất đi ý thức, ngay cả chính y cũng không biết, chỉ biết ngày hôm sau y ngủ một giấc tới giữa trưa mới miễn cưỡng mở mắt ra, toàn thân vẫn đau đớn mệt mỏi tới khó chịu.
Đã sắp tới Trung thu thế nhưng ánh sáng ngoài trời vẫn cứ hết sức long lanh chói mắt: Sở Nghiễm Ngọc từ trên giường nhìn ra ngoài, vẫn có thể cảm nhận được ánh sáng ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-sung-hon/1308798/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.