Công ty của Tư Thần tuy rằng rất có tiền đồ nhưng thành lập chưa được bao lâu, cũng không phải là những công ty lớn có chỗ đứng, có bệ đỡ vững chãi, chất lượng của nhân viên trong công ty cũng không đồng đều, họ đi sau lưng hai người, cách vài bước chân, không nhịn được thấp giọng bàn tán.
Sở Nghiễm Ngọc đã làm đại thiếu gia nhà họ Sở hơn hai mươi năm, đột nhiên lại bị tra ra không phải là huyết mạch của nhà họ Sở, còn bị coi như con gái mà gả cho ông chủ của một công ty nhỏ, cũng quá là xui xẻo rồi, lại nói đây đúng là một chậu máu chó to, có điều mọi người thích nhất là những chuyện máu chó như vậy, bởi vậy họ không nhịn được mà buôn dưa lê không dứt miệng.
Giọng của họ cũng không lớn, chỉ là tiếng bàn luận rất nhỏ, nhưng tiếc rằng hai người đi trước cũng không phải là người bình thường, Sở Nghiễm Ngọc bây giờ rất nhạy cảm đối với mọi thứ xung quanh, thính giác cũng tốt hơn trước kia nhiều, có điều cậu đã dìm rất nhiều chuyện từ một tháng trước xuống đáy lòng, trên mặt cũng không tỏ vẻ gì cả. Thính giác của Tư Thần lại càng mạnh hơn, mặt anh trở nên vô cùng khó coi, cau mày quay đầu lại nhìn đám người đang buôn hết sức say sưa kia.
Các nhân viên cảm nhận được tầm mắt của anh, lập tức câm mồm, trong lòng lúc này cảm thấy vô cùng thấp thỏm bất an.
Tư Thần nhìn họ một lúc, giọng lạnh nhạt nói: "Nếu sau này các người còn thảo luận những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-sung-hon/1308759/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.