Dáng người Giang Trúc Tâm kiên cường, giữa mày còn có một tia sắc bén. Nhưng gần nhất bởi vì mang thai, cho nên trên khuôn mặt cường tráng của cậu càng trở nên có chút trơn mịn, ngay cả làn da cũng trắng hơn một chút. Khí chất cả người có một loại cảm giác nhu hòa khó mà giải thích được.
Hơn nữa, bản thân cái loại sức lực thẳng thắn kia, còn được đặc biệt trang điểm qua (tuy rằng bị Tần Phú Hữu nháo đến rối loạn) nữa. Nhưng nhìn qua thì cậu và trước đây cũng không có gì bất đồng, lại có loại cảm giác càng đẹp mắt hơn. Dù sao thì Tiền Bộ Thiệu cảm thấy Giang Trúc Tâm như vậy cũng rất có hương vị.
Hứa Lạc Lạc ngẩng đầu nhíu nhíu mày lại, cảm thấy sự tình không đơn giản, thế nhưng bộ dáng Giang Trúc Tâm lại là không hề có cảm giác gì, khiến cho cậu ta chỉ có thể yên lặng mà ngậm miệng.
Tần Phú Hữu tiến lên vỗ vỗ bả vai của Tiền Bộ Thiệu, khiến Tiền Bộ Thiệu phải đem đôi mắt ở trên người Giang Trúc Tâm hái xuống.
"Đây là bạn thân của Trúc Tâm, Hứa Lạc Lạc. Đây là bạn tốt của tôi, Tiền Bộ Thiệu, Thiệu đại ca." Tần Phú Hữu trước tiên giới thiệu hai người cho lẫn nhau một chút, "Thiệu đại ca, em và Trúc Tâm phải đi làm chuẩn bị, hy vọng anh có thể giúp đỡ chiêu đãi Lạc Lạc một chút."
Tiền Bộ Thiệu:...Ngài chắc chắn chứ?
Hứa Lạc Lạc: "Cảm ơn, cảm ơn, nhưng tôi không cần chiêu đãi đâu, thật đấy.". Truyện Điền Văn
Vừa nhìn thấy bộ dáng vắng vẻ lạnh lẽo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-sinh-con-hang-ngay/884448/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.