Thứ bảy, sau khi cọ tới cọ lui mà ăn xong điểm tâm sáng, thì đã là buổi trưa hơn mười giờ. Tần Phú Hữu ăn no liền bị Giang Trúc Tâm kéo đi hội chợ manga anime chơi.
"Anh biết chơi cái này không?" Giang Trúc Tâm chỉ vào máy ném bóng rổ hỏi.
"Đương nhiên rồi." Loại trò chơi ném rổ này, xem như là phú ông hàng tỉ thì cũng chỉ như trò đùa mà thôi.
"Vậy đến thi đấu đi!" Giang Trúc Tâm tràn đầy phấn khởi mà vén tay áo lên, một người một máy đứng xong. Tần Phú Hữu nhướng mày, kĩ thuật ném rổ của hắn vẫn rất không tệ đâu.
"Chỉ chơi không thì không vui, chúng ta đánh cược không?" Tần Phú Hữu duỗi tay ngăn cản Giang Trúc Tâm bỏ tiền, lại đề nghị như vậy.
"Vậy anh nói đi." Cậu cũng cảm thấy đánh cược sẽ chơi vui hơn, nên Giang Trúc Tâm một chút giãy giụa cũng không có thì đã đồng ý luôn rồi.
"Em thắng, anh làm nô lệ cho em một ngày. Anh thắng, thì đổi lấy một ngày em đều phải nghe anh, thế nào?" Tần Phú Hữu nuốt xuống hưng phấn trong lúc chờ đợi, thanh âm tận lực bình tĩnh mà nói.
"Chơi lớn quá vậy..." Giang Trúc Tâm chần chờ.
"Anh sẽ là nô lệ ngoan ngoãn nhất mà." Tần Phú Hữu nhẹ giọng nói, thanh tuyến của hắn vốn đã trầm thấp, lúc nói những lời này thì đôi mắt tràn ngập khiêu khích.
Cũng không biết tên yêu tinh này, học được mấy lời kia ở chỗ nào nữa!
Giang Trúc Tâm bị những lời này mạnh mẽ kích thích một chút, không kìm lòng được mà bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-sinh-con-hang-ngay/884430/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.