Edit + Beta: ALice.
Lúc Giang Trúc Tâm tỉnh táo lại, nhắm mắt thả một cái rắm thật dài, đây cũng trùng hợp với thời kì tỉnh lại. Lúc Giang Trúc Tâm mở mắt ra liền nhìn thấy Tần Phú Hữu đang thăm dò mà nhìn về phía cậu.
"Bảo bối, em tỉnh rồi." Tần Phú Hữu nâng cao giường cho Giang Trúc Tâm một chút, "Vừa rồi nghe em thả rắm, tới đây uống nước đi."
Giang Trúc Tâm mơ mơ màng màng được Tần Phú Hữu đút một ngụm nước, sau đó nghiêng đầu liền thấy được ở mép giường có một cái nôi em bé, có một bảo bảo đang nằm ngủ ở bên trong.
"Của em... của em hở?" Giang Trúc Tâm nháy mắt thanh tỉnh, cậu sờ sờ bụng. Nhưng trên bụng còn có một miệng vết thương, cho nên lúc đụng tới liền lập tức ngao một tiếng. Hiệu quả thuốc gây tê vừa qua khỏi, sau khi Tần Phú Hữu nhìn thấy phản ứng của Giang Trúc Tâm, lập tức liền bảo y tá vào tiếp tục giảm đau cho Giang Trúc Tâm.
"Bảo bối, em có khỏe không?" Thần sắc của Tần Phú Hữu vốn dĩ là cực kì vui sướng khi Giang Trúc Tâm tỉnh lại, nhưng mà hiện tại thấy được phản ứng của Giang Trúc Tâm, rõ ràng là một loại tồn tại không phải có thể khiến hắn yên tâm, thì cả người Tần Phú Hữu đều bắt đầu lo lắng.
"Còn được......" Giang Trúc Tâm bây giờ còn có chút ngốc ngốc, "A Quý, bế Tráng Tráng qua cho em ôm một cái đi?" Bây giờ Giang Trúc Tâm căn bản không đặt chú ý ở trên thân thể của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-sinh-con-hang-ngay/2118258/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.