Tư Mộ xuống xe, nhìn quanh bốn phía, đều không thấy bóng dáng Cố Khuynh, trong lòng cảm thấy khó chịu, vội đi về hướng Sở Kỳ.
“Kỳ Tử, cậu đến lúc mấy giờ?” Đêm qua đã nói hôm nay tám giờ rưỡi sáng đến, Tư Mộ đã đến sớm, không ngờ Sở Kỳ còn đến sớm hơn cô.
Hai ngày không gặp, Tư Mộ cảm thấy Sở Kỳ gầy đi trông thấy.
Sở Kỳ cao 1m68 vóc dáng không tính là nhỏ, nhưng đứng bên cạnh côlàm người khác cảm thấy cô ấy nhỏ gầy hơn trước rất nhiều.
Cô ấy trang điểm, nhưng vẫn không che được sắc mặt tiều tụy. Cái túi màu đen càng làm nổi bật trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của cô ấy.
Tim Tư Mộ cảm thấy đau.
Hiện tại mặc dù đã là mùa xuân, nhưng buổi sáng thành phố A vẫn lạnh buốt.
Sở Kỳ mặc áo gió màu vàng nhạt đứng bên cạnh xe, tay áo tung bay trong gió, Sở Kỳ cố gắng nở nụ cười, nhẹ nhàng, lẳng lặng, như một đóa Hoa Bách Hợp trắng noãn. Trên người cô ấy không còn thấy tính cách vui vẻ, kiêu ngạo, và nụ cười ngang ngược nữa.
“Mình cũng mới đến thôi.” Sở Kỳ nhìn Tư Mộ đi tới, hờ hững cười nói.
Trong lòng Tư Mộ rất khó chịu, phải giả bộ nghiêng đầu liếc nhìn người đứng ở phía sau, đưa tay lau nước mắt ở khóe mắt.
“Không phải bình thường cậu rất thích ngủ nướng sao? Mình còn tưởng rằng hôm nay cậu không dậy nổi chứ!” Tư Mộ quay đầu lại nhìn Sở Kỳ thì trên mặt đã nỏ nụ cười bình tĩnh.
Hai người đều giả bộ như như không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-quyen-the-ngon-thieu-cung-chieu-vo/531996/chuong-168-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.