Editor: Helen Thuong
Ánh mắt Ngôn Mặc Bạch đen láy nhìn chằm chằm mặt Tư Mộ, ánh sáng mờ tối trong xe cùng với ánh sáng loang lở hiện lên hình ảnh cô thẹn thùng, anh đưa tay dịu dàng vuốt lên gương mặt của cô, ngón cái vuốt ve đôi môi đỏ thắm của cô, giọng nói có cảm giác khàn khàn: “Vợ yêu, em chủ động yêu anh một lần….”
Chủ động một lần!
Nhiều lần như vậy đều là do anh mạnh mẽ tiến tới, cô coi như không phản đối nhưng cũng chỉ ỡm ờ. Điều này làm cho anh cảm thấy, anh chưa bao giờ đi vào trong tâm trí của cô, làm cô mạnh mẽ chiếm lấy, chỉ có thể là người của cô.
Tư Mộ từ trên đưa mắt xuống nhìn anh, loáng thoáng có thể nhìn thấy hình dáng mơ hồ, chóp mũi Tư Mộ đột nhiên chua xót, trong tim vô cùng mềm mại.
Giọng nói của anh uất ức buồn bã, tại sao cô lại không thể đau lòng đây?
Tư Mộ cắn môi dừng một chút, sau đó nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Từ từ cúi người, học cách anh yêu cô, hôn lên trán của anh, lông mi, sống mũi, đôi môi, cằm, hầu kết, xương quai xanh…. Xuống từng điểm, mà tiếng thơr dốc của anh cũng theo động tác của cô ngày càng nhanh.
Ngôn Mặc Bạch kiềm chế dục vọng của bản thân, cắn răng chịu đựng, không để cho mình lật người giành quyền chủ động.
Thân thể của anh vì sự nhẫn nhịn mà căng thẳng cứng ngắc, môi của Tư Mộ mềm mại lướt qua mỗi chỗ đều có thể cảm nhận được sự run rẩy của anh, mà thân thể anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-quyen-the-ngon-thieu-cung-chieu-vo/531976/chuong-159-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.