Nhiệm vụ nữ nhân mình giao coi như là hoàn thành đi? Chỉ cần không nhận nhiệm vụ, mỗi ngày anh có thể chuyên tâm quản lí công ty rồi, như vậy cùng với tẩy trắng cũng không có gì khác nhau. Huống chi vài năm sau, có thể bọn họ cũng bắt đầu lục tục tẩy trắng rồi, còn cần anh trở về làm gì?
“Đúng rồi, nghe nói mấy ngày nay có người đến phá rối? Ông cụ nhà cậu vừa lui xuống cậu mới lên đảm nhiệm, liền lập tức có người vừa tới kêu gào, điều này chứng tỏ cậu không đủ quyền thế và khí phách nha Tiểu Bạch! Khi nào thì cậu để cho người ta cảm thấy mình yếu kém thế như vậy, làm sao lại để cho người ta gây khó dễ? Nếu bây giờ cậu cảm thấy khó khăn, để anh tới giúp cậu một tay?” Lâu Diệc Sâm khẽ ngửa ra sau , đầu tựa vào ghế sa lon, nghiêng đầu nhìn về phía Ngôn Mặc Bạch trêu ghẹo nói.
“Hứ! Những thứ không lên được mặt bàn gì đó cũng không nhọc đến anh phí tâm, tự tôi có thể làm được!” Ngôn Mặc Bạch bị anh mình trên như vậy, quả thật chính là khi dễ năng lực của anh, đương nhiên anh cực kỳ khó chịu.
“Có thể làm được là tốt, chỉ là ngàn vạn lần không được cậy mạnh!”
“······” Ngôn Mặc Bạch tay nắm thành quyền lệ rơi đầy mặt, từ lúc nào lão đại lại độc miệng như vậy hả?
Hai người ở thư phòng hàn huyên hồi lâu mới ra ngoài, tiểu Trang cùng Tiểu Cửu thấy hai người bọn họ xuống lầu thì lập tức đứng dậy nghênh đón, chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-quyen-the-ngon-thieu-cung-chieu-vo/531938/chuong-138-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.