Không cần làm thủ tục xuất viện, giữ phòng bệnh lại để ngăn ngừa có tình trạng gì đột xuất, đến lúc đó đến thẳng bệnh viện là được, không cần lại phải phiền phức đi sắp xếp phòng bệnh.
Ngôn Mặc Bạch đưa ông Ngôn về nhà họ Ngôn, gọi bà Ngô về chăm sóc nấu ăn cho ông.
Đương nhiên Ngôn Diệu Thiên phản đối sự sắp xếp của anh, nếu bà Ngô về nhà họ Ngôn sẽ không có ai nấu cơm cho Ngôn Mặc Bạch với Tư Mộ. Bây giờ Ngôn Diệu Thiên quan tâm nhất chính là đứa bé trong bụng Tư Mộ, sao ông có thể để bà Ngô về chăm sóc cho bản thân để cháu ông phải chịu uất ức chứ?
Nếu ông không đồng ý để bà Ngô quay về, bọn họ liền chuyển về nhà họ Ngôn ở một thời gian chờ Ngôn Diệu Thiên hết bệnh sẽ quay về nhà riêng.
Nhà họ Ngôn tương đối rộng, phòng ngủ trên lầu hai vẫn luôn được giữ lại cho Ngôn Mặc Bạch.
Ban đầu lúc Ngôn Mặc Bạch kết hôn Ngôn Diệu Thiên liền cho người trang trí phòng ngủ trên lầu hai thành phòng tân hôn, tất cả đồ bên trong đều là đồ mới, vả lại rất xa hoa, ai biết Ngôn Mặc Bạch căn bản không có ý định ở lại. Vì vậy dù ông hao tâm tổn sức cùng tiền bạc bố trí phòng tân hôn đẹp như vậy nhưng vẫn luôn không có người ở.
Bây giờ Ngôn Mặc Bạch trở về, vừa lúc có thể ở căn phòng kia.
Ngôn Diệu Thiên vừa nghe con trai cùng con dâu về nhà họ Ngôn ở cùng mình liền rất vui, khuôn mặt luôn nghiêm túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-quyen-the-ngon-thieu-cung-chieu-vo/531930/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.