Anh vừa mới tắm, nước trên người cũng chưa lau khô hoàn toàn, ướt sũng, cứ thế tiến vào, ôm lấy Tư Mộ.
Khăn tắm trên người Tư Mộ bị anh chà hai cái rơi ra, tấm lưng cô trơnbóng ấm áp dán lên ngực anh. Trên người anh ẩm ướt, lạnh lẽo, Tư Mộ rùng mình vì lạnh.
Giãy dụa đẩy anh ra: "Anh ngủ đi, đừng ôm em, trên người anh lạnh quá."
Ngôn Mặc Bạch buông cô ra, dùng khăn tắm nhanh chóng lau người hai cái,lại ôm lấy cô tiếp tục cọ xát: "Bà xã, anh chuẩn bị tốt rồi, mau tớiđi."
Tư Mộ bị anh làm cho cứng họng: "Chuẩn bị cái gì? Anh chuẩn bị làm gì cơ?"
Nha!
Cô xấu hổ đúng không?
Ngôn Mặc Bạch cũng không để ý, ấn đầu cô xuống dưới, giọng khàn khàn đứt quãng nói: "Em giục anh nhanh lên, tắm rửa, ngủ, không, là, choanh...sao?"
Tư Mộ lúc này mới hiểu ý anh nói chính là cái gì, chân đá anh vài cái,căm giận nện lên lưng anh: "Cái đồ quỷ háo sắc, cả ngày chỉ nghĩ đếnviệc kia!"
Ngôn Mặc Bạch nén giận, sẽ không dễ dàng buông tha cho cô như vậy, bàntay dịu dàng vuốt ve, chu du trên người cô, cô bị trêu ghẹo yêu kiềungâm nga, cả người xụi lơ, ngay cả sức lực đây anh ra cũng không có.
Ngôn Mặc Bạch đem khăn tắm trên người kéo ra, hai người kề sát một chỗ.Thân thể vừa mới tắm xong, da thịt mềm nhẵn nhụi, cảm giác vô cùng êmái, Ngôn Mặc Bạch càng yêu thích không buông tay, khiến cục cưng bảo bối đau.
"Ngôn, Mặc, Bạch." Tư Mộ hô hấp cũng khó khăn, chỉ cảm thấy giờ phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-quyen-the-ngon-thieu-cung-chieu-vo/531905/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.