Tư Mộ khẻ giật đôi môi, âm thanh nhẹ nhàng, mang theo một chút gì đó không hiểu hỏi: "Này - chỉ cần tôi đáp ưng yêu cầu của anh, có phải hay không anh nhất định sẽ cứu "Lăng Vũ" vượt qua cửa ải khó khăn?"
Ngôn Mặc Bạch không nghĩ tới khẽ nhíu mày, khóe miệng khiêu khích nhếch lên tà mị, đôi mắt thâm thúy đen huyền không gợn sóng.
Anh ta âm thanh bình tĩnh như lướt qua gió đêm đông, thấm vào ruột gan, lạnh tận xương tủy.
"Tôi có nói nhất định sẽ giúp đỡ sao?" anh ta nhàn nhạt hỏi ngược lại.
Tư Mộ nghẹn họng, cứng họng rồi!
Mặc dù đàn ông trước mắt tuấn tú khuynh thành, nhưng lúc anh ta nói ra lời này, Tư Mộ liền cảm thấy, dù anh ta có thế nào thì con người thật của anh ta cũng có một dạng khiếm khuyết.
Ngôn Mặc Bạch thấy Tư Mộ chợt dâng lên bộ dáng tức giân, anh ta chỉ cười khẽ nói: "Em nói muốn dùng phương pháp hợp tác cùng YT Quốc Tế trợ giúp tài chính cho "Lăng Vũ", nhưng tôi đã nói, chuyện của YT Quốc Tế, thì không nên tìm đến tôi. Bởi vì tôi không làm chủ được."
Tư Mộ nói không nên lời, thiếu chút nữa tức chết.
Anh không làm chủ được, vậy còn nói cái rắm gì hả?
Còn muốn tôi làm tình nhân một tháng!
Tôi ngu à?
Tư Mộ trong lòng thầm mắng tên khốn khiếp trước mặt ngàn vạn lần.
Nếu có thể dùng một tháng để đổi lấy "Lăng Vũ" bình an thì cô bằng lòng! Nhưng anh ta đã không có năng lực này, thì cô cần gì phải hy sinh vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-quyen-the-ngon-thieu-cung-chieu-vo/266140/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.