"Nhưng cô ấy không muốn gả."
Cố Khải Trạch ngồi bên cạnh thầm khịt mũi coi thường, cái gì mà không muốn gả cho anh trai chứ, rõ ràng người phụ nữ này căn bản là đang giả bộ, trong lòng chắc chắn thích đến phát điên!
Anh không tin trên đời này lại không có người phụ nữ nào là không muốn kết hôn cùng anh trai mình, huống hồ cô ta cất công lập kế đã thành công mà còn muốn bỏ, coi người ta là kẻ ngốc sao? Này rõ ràng là giả bộ thanh cao còn gì.
Dù sao thì anh vẫn mong muốn rằng anh trai sẽ không phải lấy loại người phụ nữ này làm vợ, Vân Tịch sao? Tam tiểu thư Vân gia sao?
Hừ, không xứng để làm chị dâu của Cố Khải Trạch này!
Con ngươi xoay chuyển, Cố Khải Trạch ngồi im lặng ngoan ngoãn nãy giờ cũng lên tiếng.
"Cha mẹ, người phụ nữ đó quả thật không muốn gả cho anh trai, cô ta còn nói không cần chịu trách nhiệm gì cả, căn bản người ta chính là không muốn kết hôn a."
Vốn tưởng nói như thế Lâm Tĩnh và Cố Duật Hành sẽ không gượng ép muốn Cố Duật Phi cưới Vân Tịch, dù sao cũng chỉ là một tiểu thư gia tộc nho nhỏ không đáng để họ đặt vào mắt còn có phẩm vị tệ, chưa kể có biết hay không chủ mưu của việc này không phải là cô ta? Dù không phải ít ra cũng phải dính líu một chút chứ đúng không?
Nhưng hiển nhiên đã làm cho tam thiếu Cố Khải Trạch thất vọng, có lẽ anh đã quên mất một điều trước khi nói ra câu đó, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-quan-sung-hon/747549/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.