Sau khi Vân Tịch trở về, Cố Khải Trạch từ đâu bỗng xuất hiện.
Anh đứng dựa lưng vào cạnh bàn, nhíu mày một bộ không vui nhìn Cố Duật Phi: "Anh, anh tính thật sự sẽ kết hôn cùng tam tiểu thư Vân gia? "
Cố Duật Phi dường như không để ý, thản nhiên nhấm một ngụm trà, nói: "Ừ. "
"Ừ? Anh! Sao anh lại có thể nói như vậy được? Biết đâu mọi chuyện này chính là do một tay cô ta dàn xếp? "
Cố Duật Phi hơi hơi rũ mi: "Kết quả chưa có không thể kết luận, hơn nữa dù có là thật đi chăng nữa, anh đã làm người ta thất thân, không thể không chịu một phần trách nhiệm. "
Cố Khải Trạch không cho là đúng nói: "Nếu là em em đã sớm cho cô ta một số tiền rồi. "
Cố Duật Phi nâng mắt liếc nhìn, thản nhiên nói: "Vừa nãy em nói rằng đó là tam tiểu thư Vân gia? Người ta hẵng không đến nỗi thiếu tiền đi. "
"…" Không hẵng là như thế đi, nhưng nếu thật sự đưa tiền thì quả thật có chút sỉ nhục người ta, dù gì cũng là danh môn vọng tộc ở thành phố này.
"Khụ, nhưng anh cũng không thể lấy hạnh phúc của mình ra được, như thế quá hời cho cô ta rồi! " Những người phụ nữ như thế anh cực kỳ chán ghét và khinh thường, lại đụng phải Vân Tịch thì càng ghét cay đắng, loại phụ nữ chỉ được cái dựa vào sắc đẹp đi tạo nghiệp, phi, ta khinh!
Cố Duật Phi: "Nếu chuyện này cùng cô ấy một nửa quan hệ không liên quan? " Nếu cô thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-quan-sung-hon/747547/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.