Vừa vào phòng, không biết có phải do mình tưởng tượng hay không mà đập vào mặt anh chính là một sự lạnh lẽo thấu sương vô hình.
Trong một gian phòng rộng lớn thế nhưng một chút sự ấm áp cùng ánh sáng cũng không có, âm u u tối khiến người ta cảm thấy sự lạnh lẽo đáng sợ, ông anh cũng anh không hiểu tại sao lại cứ thích sống ở trong không gian quái dị thế này, mặc dù nhiệt độ đang rất bình thường nhưng tại sao người này lại có thể biến nhiệt độ trong căn phòng xuống số âm được chứ? Quả nhiên là một chút giống người cũng không có!
Cố Khải Trạch lướt mắt một lượt, lướt thấy người đang ngồi trước mặt mình vẫn là một bộ dáng ung dung tự tại ngồi nhấm nháp ly rượu, phía sau Cố Duật Phi chính là một tấm rèm lớn che khuất đi ánh sáng bên ngoài, nhìn thôi mà Cố Khải Trạch lại cảm thấy có chút chán nản, chút sự nhiệt huyết trong máu anh cũng bị anh trai hiện tại làm cho tuột sạch.
Cố Khải Trạch: "Anh, anh là người hay quỷ hút máu vậy? " Một con người sống trong không gian u tối lạnh lẽo như thế này, Cố Duật Phi còn rất ra vẻ thưởng thức chất lỏng màu đỏ trong chiếc ly, nhìn từ vẻ mặt đến thái độ, hình dáng, Cố Khải Trạch tự nhiên liên tưởng anh trai mình với một con ma cà rồng.
Cố Khải Trạch vừa dứt lời, bỗng một trận hàn khí bò từ chân lên sóng lưng khiến cả người anh cứng đờ, chỉ cảm thấy có một đôi mắt lành lạnh, sắc bén như một con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-quan-sung-hon/747535/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.