Phương Dự còn thật đau, muốn hắn chạy nhanh đuổi theo Thu Bạch Bạch, hiện tại hắn thật làm không được!
Mạt Lị cẩn thận hỏi hắn: "Cậu... Thương thế của cậu, có sao không?"
"Không có việc gì!" Cho dù có, cũng không thể nói nha! Phương Dự nghiến răng nghiến lợi, "Nói cho ôi biết tên của cô ta."
"A, cháu nghĩ, cậu cũng không giống như muốn làm bạn với cô ấy, cháu không nói tên cô ấy cho cậu đâu."
"Tiêu Mạt Lị!"
"Ai, cháu nghe rõ mà."
"Cháu khuỷu tay quẹo ra ngoài?" [Ý là chỉ lo cho người ngoài mà không để ý đến thân nhân]
Cô thành thật nói: "Quẹo tay ra ngoài khó lắm, cháu không làm được."
Phương Dự bị cô làm á khẩu không trả lời được.
Lúc này có người vỗ tay cười lên tiếng, "Ha ha ha, Hỗn Thế Ma Vương Phương mười bảy cư nhiên có thời điểm té xuống như thế này, cười chết tôi, ha ha ha..."
Thanh âm này, Phương Dự không cần nhìn cũng biết là ai, "Minh Lại!"
"Ai nha, tôi nghe được mà." Một thanh niên cao cao gầy gầy từ trong đám người đi ra, diện mạo hắn thập phần âm nhu, là nam nhân nhưng có trộn với nét đẹp của phụ nữ. Hắn hướng về phía Mạt Lị nghịch ngợm nháy mắt, cười tủm tỉm, đôi mắt phượng thật câu người.
Mạt Lị hơi bực mình, nhưng nhìn lại bên cạnh hắn là một nam nhân với dung mạo, khí thế không lẫn đi đâu được, cô vui vẻ chạy qua, "Thúc thúc!"
Đường Nhiễm Mặc ôm lấy cô chạy phi đến chỗ mình, phát ra một tiếng cười khẽ.
Minh Lại huýt sáo một tiếng, "Không tồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-nich-sung-manh-the-qua-dang-yeu/532340/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.