Thiên Ất Tử thấy Bạch Tiêu Thiên chỉ ra mặt đối địch với mình, tức giận quát lên :
- Bạch huynh, ngươi muốn đánh nhau với ta thật sao?
Tả chưởng đã ngầm vận sẵn công lực lập tức phát ra.
Bạch Tiêu Thiên cảm thấy luồng chưởng phong uy mãnh quá không thể khinh thị đành tránh sang bên.
Nhậm Huyền thấy chỉ cách có năm thước, lưng lại hướng sang phía mình, không bỏ lỡ cơ hội, đánh ngay ra một chưởng.
Cả ba người đồng thời xuất thủ gần như đồng thời, trước sau chỉ trong chớp mắt.
Chu Nhất Cuồng chớp lấy thời cơ đâm bổ tới pho Kiếm kinh.
Nhưng ba người kia tuy phát chưởng nhưng mắt vẫn không rời chiếc hộp, thấy vậy cùng đổi thế đánh sang Chu Nhất Cuồng.
Chu Nhất Cuồng cười lên hô hố, chỉ lăn đi mấy vòng đã tránh khỏi chưởng lực ba người, tay giữ chặt chiếc hộp vàng.
Lão phấn nhân tứ chi đã mất ba, nay cánh tay nguyên vẹn duy nhất lại cầm chiếc hộp, sau khi lăn đi hết lực đành dừng lại, lập tức bị Bạch Tiêu Thiên, Thiên Ất Tử và Nhậm Huyền vây lấy.
Chu Nhất Cuồng hiểu rõ rằng trước mặt chỉ là kình địch, ở Tý Ngọ cốc này mình sẽ không gặp chút thuận lợi nào.
Nay trong tay đã cầm chiếc hộp thì có mọc cánh cũng không thoát.
Lão nghĩ bụng: “Chẳng quản sống chết gì, cứ cười lên hô hô một trận cho đã rồi lại tính!”
Nghĩ vậy lão làm thế thật!
Sau một tràng xuồng tiếu, lão hỏi to :
- Hướng lão nhi, trong họp này có đúng là Kiếm kinh hay rắn rết.
Chưa dứt câu, sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-nhat-kiem/529660/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.