Bấy giờ Hoa phu nhân vẫn ngồi trên sườn núi.
Suốt ngày hôm đó bà không hề di động một bước.
Từ Vân đại sư, Thương Tu Khách, Tần Bách Xuyên, Miêu Lĩnh tam tiên, chỉ trừ có Hoa Thiên Hồng, toàn bộ quần hiệp đều có mặt ở đó, diện sắc ai nấy đều lộ vẻ lo lắng.
Phía bờ dốc đối diện có đến hàng ngàn nhân mã, ngựa tung vó, người cắp binh khí tuốt trần, chỉ cần nhìn khí giới tỏa ánh sáng lạnh cũng đủ khiến người ta kinh tâm động phách.
Nhưng ngoại trừ tiếng ngựa hí và thỉnh thoảng động vó, người song phương im lặng như chết.
Nguyên Thần Kỳ bang đã dốc hết binh mã bố trí đối ngạn với thạch lương, chỉ cách quần hiệp của Hoa phu nhân một tuyệt cốc.
Hai bên chỉ cảnh giới mà chưa giao chiến.
Ngoài ra ở phía bắc núi còn đại quân của Phong Vân hội, phía nam có lực lượng của Thông Thiên giáo.
Nhất bang, Nhất giáo và Nhất hội đã liên thủ, chuẩn bị hợp lực đối phó với quần hiệp, mục tiêu đó không còn ai giấu diếm nữa.
Thời điểm đang đến gần, tuy vậy không gian vẫn giữ được vẻ yên tĩnh cho đến nửa đêm.
Đột nhiên từ trận địa của Thần Kỳ bang nổi lên tiếng pháo hiệu rồi từ không trung tỏa sáng một đóa kỳ hoa chói lòa.
Tiếp đó từ phía (...) vang lên những âm thanh rộn rã của muôn chiếc hồ cầm.
Tường Vi Tiên Tử ngẩng đầu lên hỏi :
- Phu nhân, nên làm gì bầy giờ?
Hoa phu nhân bình tĩnh đáp :
- Bắt đầu rồi. Chúng ta cũng nên chuẩn bị xuất phát thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-nhat-kiem/529656/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.