Lê Hoa Tiên Tử lạnh giọng nói :
- Ngươi có phải là Bang chủ của Thần Kỳ bang chủ, tên là Bạch Quân Nghi không?
Bạch Quân Nghi càng lạnh lùng hơn, giọng như tảng băng :
- Ngươi nói đúng. Xem trang phục theo lối Miêu tộc, hình như các ngươi đều là đệ tử của Cửu Độc Tiên Cơ?
Lê Hoa Tiên Tử mặt lộ sát cơ, cũng đáp lạnh lùng không kém :
- Miêu Lĩnh tam tiên, chỉ là thứ vô danh tiểu tốt!
Dừng một lát hỏi :
- Sao ngươi không ở bên sự che chở của phụ thân lại một mình dấn thân đến chỗ này?
Bạch Quân Nghi hừ một tiếng ngạo nghễ nói :
- Bọn mọi kia, việc gì đến các ngươi?
Lại hướng sang Tần Uyển Phụng lên giọng hách dịch :
- Tần Uyển Phụng! Sao còn chưa đến bái kiến ta?
Chợt Tống bà bà tức giận quát :
- Tặc tiện nữ! Ngươi là cái thá gì bắt tiểu thư ta phải chào hỏi ngươi chứ?
Tần Uyển Phụng định len tới nhưng thạch lương chỉ là một cái máng bước tự nhiên bằng trụ đá rất hẹp. Miêu Lĩnh tam tiên đứng sát vai nhau mất lối nên nàng không len lên được đành đứng phía sau ba vị sư tỉ, hỏi vọng lên :
- Bạch Quân Nghi, ngươi tìm ta có việc gì chỉ giáo?
Bạch Quân Nghi khinh khỉnh đáp :
- Ngươi chớ tự đề cao mình! Ta dù gặp chuyện gì cũng chẳng thèm tự mình tìm đến ngươi đâu! Hãy đi mời Hoa Thiên Hồng đến đây, ta có chuyện cơ mật cần nói với chàng.
Tần Uyển Phụng và Miêu Lĩnh tam tiên nghe nói cùng sửng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-nhat-kiem/529653/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.