Hoa Thiên Hồng trong lòng phát hoảng chưa biết làm thế nào, đột nhiên nghe giọng người ồm ồm quát lớn :
- Lão quỷ không biết xấu mặt, mau buông người xuống!
Hoa Thiên Hồng khựng người khi nghe ra giọng người rất quen, song nhất thời chưa nghĩ ra là ai?
Chu Nhất Cuồng gằn giọng hỏi :
- Tiểu cẩu, ngươi là tên nào mà dám nhúng mũi vào chuyện của ông?
Người kia phá lên cười tràng dài đáp ngạo nghễ :
- Tiểu gia họ Bành tên Bái, ngươi định thế nào?
Hoa Thiên Hồng nghe ra là Bành Bái, tim đập rộn lên liền phóng chân theo động đạo lần nhanh ra ngoài.
Khi đến đoạn huyệt đống diêm khí xông lên, Hoa Vân đứng né người bên vách đá liền ra tay ngăn cản chàng lại.
Phía bên kia nghe giọng Chu Nhất Cuồng cười gằn :
- Vô danh tiểu bối, ngươi là người Thần Kỳ bang sao?
Bành Bái “Hừ” lên một tiếng đáp :
- Tiểu gia ngươi há cần đầu nhập vào Thần Kỳ bang? Lão quỷ ngươi chớ buông nhiều lời hôi hám.
- Í! Thế thì lạ, ngươi hẳn vào động đã lâu tất nghe nguyên do vì sao lão phu muốn giết nhi nữ của Bạch Tiêu Thiên, chẳng lẽ lão phu mang thù tận xương tủy lại không báo chăng?
- Báo thì nên báo, nhưng hành động này của ngươi thật quá ư vô sỉ. Một người làm sao bắt một người chịu? Có bản lĩnh thì cứ tìm đến Bạch Tiếu Thiên mà thanh toán, khi hiếp nữ nhi tay không tấc sắt, bổn tiểu gia nhìn không thuận nhãn!
Bành Bái nói xong cứ nghiến răng canh cách đủ thấy hắn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-nhat-kiem/529646/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.