Hoa Thiên Hồng biết bà ta hàm chỉ mưu đồ của Nhậm Huyền, khi ấy nhìn lão ta nói tiếp :
- Nhậm đương gia, chỉ là hiểu nhầm nhỏ, cứ chờ đến lúc gặp Thiên Ất giáo chủ thì mọi chuyện đều hóa giải, chúng ta đi.
Tả Văn Khôi và Hoa Vân nghe đi thì liền dẫn ngựa tới, Nhậm Huyền và Hoa Thiên Hồng lập tức nhảy lên ngựa. Chợt nghe Ngọc Đỉnh phu nhân cười nhạt hỏi :
- Hoa huynh đệ, nếu như chúng ta nhất định giữ chân Nhậm Huyền lại đây thì ngươi sẽ giúp Phong Vân hội hay giúp Thông Thiên giáo?
Nhậm Huyền nghe hỏi câu này thì “Hừ” một tiếng nặng nề như muốn nói gì nhưng lại thôi. Hoa Thiên Hồng liền lên tiếng :
- Chỉ bằng vào thư thư và ba vị đạo trưởng quyết không giữ nổi chân Nhậm đương gia, nếu không thì Phong Vân hội há còn đứng vững đến hôm nay.
Nhậm Huyền nghe một câu mát dạ nghĩ: “Tiểu tử này thật thông minh”.
Ngọc Đỉnh phu nhân ngược lại bĩu môi nói :
- Nếu như chúng ta không tự lượng thì khi nào ra tay cản đường.
Hoa Thiên Hồng nghe bà ta nói ngoa như vậy, nhún vai cười nhạt nói :
- Tiểu đệ chỉ khoanh tay đứng ngoài, không giúp cho cả hai bên.
- Ừm... vậy giả như thư thư địch không nổi, tình cảnh nguy đến tính mạng thì sao?
Hoa Thiên Hồng nhíu mày suy nghĩ rồi đáp :
- Nếu nguy đến tính mạng thì đương nhiên tiểu đệ ứng cứu.
Ngọc Đỉnh phu nhân cười ha hả nói :
- Nói thế có nghĩa là Hoa lão đệ vẫn giúp Thông Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-nhat-kiem/529632/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.