Tống thị tam hổ nghe Hoàng Phủ Tinh bảo dừng tay đều nhất loạt đánh thốc một chưởng rồi tung người nhảy về sau tạo thành thế chân vạc vẫn vây lấy người Phương Tử Ngọc vào giữa.
Phương Tử Ngọc nhìn như không, lăm lăm trường kiếm trong tay, đánh mắt nhìn Hoàng Phủ Tinh cười nhạt nói :
- Ta sớm biết ngươi thân phận không nhỏ trong Thần Kỳ bang, báo danh tính ra, Hoàng Phủ gì chứ?
Hoàng Phủ Tinh mỉm cười, tiếp rồi nghiêm túc nói :
- Chúng ta năm người không thuộc bất cứ bang, hội nào cả!
Nói rồi ôm quyền tiếp :
- Tình hình ở đây rất cấp bách, cô nương xin mời cứ tự nhiên!
Phương Tử Ngọc cứ chăm mắt quan sát trên khuôn mặt chàng, như nhận ra lời chàng nói không phải là giả, đôi mày liễu nhíu lại nói :
- Nhất bang, Nhất giáo, Nhất hội chia ba võ lâm, các vị không nơi quy thuộc làm sao an thân, theo ta thấy hay cùng ta về Đông nam, ta đảm bảo các vị có cơ hội dương danh xuất đầu.
Hoàng Phủ Tinh chấp tay nói :
- Đa tạ hảo ý cô nương, đáng tiếc tại hạ còn nhiều chuyện cần làm, không thể tuân mệnh được, sau này dài ngày hy vọng chúng ta còn gặp lại!
Phương Tử Ngọc trầm ngâm một lúc nói :
- Chỉ sợ không có ngày sau, khó mà gặp lại!
Nói đến đột nhiên cất một tràng cười dài lanh lảnh tiếp :
- Hy vọng chư vị gặp vận may, hẹn tái ngộ!
Nói rồi cả người tung vọt đi.
Hoàng Phủ Tinh đã nghe trong lời nói và thần thái cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-nhat-kiem/266268/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.