Hoàng Phủ Tinh đi nhanh đến bên đầm, chỉ thấy đầm sâu chẳng thấy đáy, dù vận hết mục lực chàng vẫn không thể nhìn ra dưới đầm có nước hay không, chàng khựng người một lúc mới trấn định lại cất tiếng hỏi vọng xuống :
- Dưới đầm có người hay không?
Chốc lát từ dưới đầm một tiếng “Í” vọng lên, rồi tiếp đó một giọng nói nhu hòa vọng lên :
- Có, hài tử ngươi là ai?
Hoàng Phủ Tinh nghe giọng người ôn hòa không có gì đáng sợ, liền đánh bạo hỏi tiếp :
- Vãn bối Hoàng Phủ Tinh, xuống có được không?
Người dưới đầm đáp :
- Được, được. Hài tử ngoan lắm, ngươi cứ theo hướng Tây bắc nhảy ra ngoài ba trượng, lão phu dưới này sẽ tiếp ngươi.
Hoàng Phủ Tinh thầm nghĩ: “Người ta thường nói đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu, lão nhân này có thâm cừu đại hận với Thần Kỳ bang, lành dữ thế nào ta cũng phải gặp mặt một lần mới rõ được”.
Nghĩ rồi quyết định dứt khoát, nói lớn :
- Lão tiền bối, vãn bối xuống đây.
Nói xong rồi đề khí Đan Điền, nhằm hướng Tây bắc nhảy ra ngoài ba trượng rơi xuống.
Nào ngờ, người vừa rơi xuống tầm một tượng, đột nhiên dưới đầm một tràng cười quái dị vọng lên, kèm theo giọng người lạnh lẽo như tiếng quỷ vọng về từ Âm ty :
- Tiểu tử, ngươi chết, ngươi chết, Hắc hắc hắc... Hắc hắc hắc...
Hoàng Phủ Tinh chấn động lẫn tức giận, chưa kịp nghĩ gì thì bỗng cảm thấy chân khí thất tán, cả người rơi tự do xuống rất nhanh.
Thoạt trông chàng tan thây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-nhat-kiem/266264/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.