Lý Nhiễm đi rất nhanh, khi Ôn Trường Ninh gọi cô, cô đã đi qua khỏi ngõ nhỏ đến đầu đường lớn.
Cô xoay người đối diện với Ôn Trường Ninh phía sau, trong lòng rất hiểu rõ... chuyện đến nước này, chỉ sợ rất nhiều chuyện cũng không phải là trùng hợp.
Gia cảnh của Ôn Trường Ninh hiển hách như thế, xuất thân của hai người khác một trời một vực như vậy thì vì sao Ôn Trường Ninh lại kết bạn với cô?
Ôn Trường Ninh còn nhiều lúc muốn nói lại thôi, bây giờ coi như đã giải thích rõ hết mọi chuyện.
Lý Nhiễm nhàn nhạt mà nhìn Ôn Trường Ninh: "Ừ?"
Ôn Trường Ninh ôm cánh tay, bên ngoài gió lạnh thấu xương, Ôn Trường Ninh chỉ mặc một chiếc áo mỏng nên bị đông lạnh đến chịu không nổi, nhưng vẫn mạnh mẽ cắn chặt răng nói lời xin lỗi Lý Nhiễm: "Thật sự xin lỗi cậu."
Lý Nhiễm cúi đầu, nhìn không thấy biểu cảm trên mặt.
Tuy rằng hai người bọn họ cách khá xa, nhưng đèn đường kéo bóng của hai người họ lại rất gần.
Cuối cùng Lý Nhiễm cũng không nhịn được nữa, chất vấn: "Vì sao cậu lại gạt tớ? Vì sao không nhận điện thoại của tớ?"
Ôn Trường Ninh cắn răng nhìn Lý Nhiễm không nói lời nào, cuối cùng hai hàng nước mắt chảy dài trên khuôn mặt Ôn Trường Ninh, rơi xuống áo lông màu đỏ.
Ôn Trường Ninh tự giễu hỏi: "Có phải bây giờ cậu rất ghét tôi không? Có phải cảm thấy loại người như tôi, đã nói dối còn tự cho là đúng không?"
Lý Nhiễm lắc đầu: "Không có."
Lý Nhiễm chưa từng nhìn thấy Ôn Trường Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-nay-toi-khong-ga-nua/620118/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.