Người nọ? Ai? Lý Nhiễm không hiểu Ôn Trường Ninh đang nói gì.
Ôn Trường Ninh chưa sẵn sàng để cho Lý Nhiễm biết thân phận của mình, vì thế kịp thời im lặng, không nói thêm gì nữa.
Lý Nhiễm không để ý đến Ôn Trường Ninh kỳ lạ, cô pha cho Ôn Trường Ninh một tách cà phê: "Cậu tham quan tự nhiên đi."
Ôn Trường Ninh không tùy tiện đi loạn, gia giáo của cô không cho phép cô ở nhà người khác làm hành động vô lý này được, Lý Nhiễm vừa quay đầu đã nhìn thấy cô ngồi ngay ngắn trên sofa.
Sofa thẳng tinh tơm cũng không so được với dáng vẻ đoan trang, cao quý ngồi thẳng tắp của Ôn Trường Ninh.
Lý Nhiễm đưa cà phê cho Ôn Trường Ninh: "Cậu thả lỏng một tí đi, ở đây là trong nhà không phải bên ngoài đâu."
Ôn Trường Ninh uống một ngụm cà phê, sóng lưng vẫn thẳng tắp như cũ: "Tôi rất thả lỏng."
Lý Nhiễm gật đầu, được rồi, cô vẫn luôn cho rằng thả lỏng là nằm liệt xuống luôn.
Cà phê pha có chút quá tay, khẩu vị cũng rất bình thường, Ôn Trường Ninh chỉ uống một ngụm rồi đặt sang một bên, Ôn Trường Ninh nhìn Lý Nhiễm không giống mình đang nằm lười ở trên sofa: "Cậu nằm như thế không tốt cho xương."
Tư thế của Lý Nhiễm có thể nói giống như con cá khô, so sánh với dáng ngồi của Ôn Trường Ninh thì khá là tùy tiện.
Lý Nhiễm ngồi dậy, chống cằm, tò mò hỏi: "Cậu vẫn luôn là bộ dạng này sao?"
"Bộ dạng gì?"
Lý Nhiễm nghĩ nghĩ, cô cảm thấy Ôn Trường Ninh rất tốt, nhưng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-nay-toi-khong-ga-nua/620114/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.